ĐỘC TÌNH - Trang 99

“Anh Hào đấy à, lâu rồi không gặp.” Cô làm bộ tươi cười nói.

“Đúng là lâu quá rồi, lâu đến nỗi cô Lê không nhận ra chúng tôi nữa rồi.”

Đối phương nhân lúc Lê Họa đi qua, cố tình đụng vào người cô.

Hai tiếng “cô Lê” của anh ta thật khiến cô buồn nôn, cảm giác gã không có
ý gì tốt đẹp.

“Mặt mũi xinh đẹp thế này sao phải đi làm thuê cực khổ để kiếm mấy đồng
lẻ thế.”

Quả nhiên anh ta mở miệng giễu cợt, mấy gã đàn ông phía sau bật cười với
nhau.

Thời buổi này, chuyện “bán nghệ không bán thân” cứ như một câu chuyện
cười vậy.

“Có thể tôi hợp với mấy công việc phổ thông đó.” Cô bình thản nói.

Anh ta cười: “Cô Lê muốn làm gì đương nhiên bọn này không dám can
thiệp rồi. Nhưng mà trước tiên hãy trả tiền cho chúng tôi đã chứ nhỉ? Nếu
thật sự không có tiền bây giờ, dựa vào điều kiện của cô, bán thân một lần
thì chẳng có gã đàn ông nào từ chối đâu.”

“Tôi sẽ cố gắng trả anh sớm.” Lê Họa không muốn đôi co nhiều.

Đối phương hừ một tiếng: “Cho cô hai ngày, nếu vẫn không trả... cô thừa
hiểu luật lệ của bọn này rồi đấy!”.

Nói xong, đám người đó bỏ đi, tiếng bước chân vang khắp hành lang. Lê
Họa thở dài.

Quả nhiên sinh tồn là yếu tố quan trọng hàng đầu. Vừa rồi trông thấy đám
người kia, cô liền hoảng sợ mà không để ý tới Lộ Thiếu Hành đang đứng ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.