ĐỘC TÌNH - Trang 245

ngồi học bài dưới tán cây phong, hình ảnh gợi lên cho người ta những hồi
ức tươi đẹp.

Lê Nhiễm là con gái của Lê Mưu Viễn và Lã Tố. Đối với cô em cùng cha
khác mẹ này, Lê Họa không có cảm giác gì đặc biệt, không ghét cũng
chẳng thích, chỉ đơn giản là một đứa trẻ bình thường mà thôi.

“Sao lại ra ngoài này học bài thế?” Cô đi tới bên cạnh hỏi.

Lê Nhiễm dừng bút, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, tươi cười với Lê Họa:
“Chị đến rồi! Hì hì…”

Lê Họa nhìn xuống bức tranh em gái đang vẽ, những hình ảnh rất ngây thơ:
ông mặt trời, cây cỏ, hoa hồng, còn có ba người đứng cạnh nhau, bên dưới
chú thích rõ “bố, mẹ, tôi”. Lê Nhiễm nhìn chằm chằm chị gái hồi lâu rồi
quyết định: “Đúng rồi, còn phải vẽ thêm chị nữa”.

Lê Họa sửng sốt: “Không cần đâu”.

“Tại sao?” Lê Nhiễm cảm thấy khó hiểu, “Chúng ta là người một nhà mà”.

“Nếu vẽ thêm một người nữa vào thì bức tranh sẽ kỳ quặc lắm.”

Lê Nhiễm ngẫm nghĩ giây lát, cảm thấy cũng đúng, “Hình như đúng vậy”.

“Bố mẹ đang làm gì?”

Lê Nhiễm lập tức ủ rũ: “Bố mẹ cãi nhau rồi”.

“Thế sao em lại ở ngoài này?”

“Chuyện người lớn, trẻ con không được tham gia.”

Lê Họa cười cười. Đúng vậy, chuyện người lớn, tại sao phải can dự vào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.