ĐỘC TÌNH - Trang 244

“Em qua chỗ bố em.” Cô không có gì phải ngần ngại.

Lộ Thiếu Hành hơi bất ngờ, quan sát cô giây lát, xác thực cô không nói dối.

“Anh đưa em đi.” Thấy cô có ý định từ chối, anh nói tiếp: “Dù sao cũng
gặp mẹ em rồi, anh không ngại gặp thêm bố em”.

Lê Họa không thể làm gì khác đành phải lên xe. Vậy đấy, giận dỗi mấy
ngày trời, cuối cùng cô vẫn phải thỏa hiệp. Thật vô dụng!

Cô ngồi ghế phụ lái, túi xách đặt trên đùi, duy trì sự trầm mặc.

Lộ Thiếu Hành thỉnh thoảng lại liếc nhìn cô, nhận thấy giữa hai hàng lông
mày của cô lộ ra vẻ u sầu, sự bực tức vừa rồi trong lòng anh dần biến mất:
“Công việc có gì không ổn à?”.

Lê Họa lắc đầu, mỉm cười: “Không, Tô Tự về nên em muốn ở cạnh cô ấy
lâu một chút”.

Lý do rất bình thường nhưng đã đánh trúng vào mối quan tâm của Lộ Thiếu
Hành. Anh rõ ràng từng nhắc nhở cô không nên qua lại với Tô Tự mà cô
không nghe. Sắc mặt anh sa sầm: “Đúng là bạn tốt”.

Lê Họa nhận ra sự bất mãn trong giọng nói của Lộ Thiếu Hành, nhưng cô
cũng không biết phải làm sao, đành tiếp tục giữ im lặng.

Hai người lại bị bao trùm bởi bầu không khí trầm mặc.

Lê Mưu Viễn và Lã Tố sống ở khu vực khá xa nội thành. Lê Họa đã lâu
chưa đến đây, cảm thấy mình thật ngu ngốc khi lôi chuyện này ra làm cớ.
Nực cười nhất là Lộ Thiếu Hành cũng xuống xe cùng cô, không biết anh
muốn làm gì.

Hai người đi vào trong sân, trông thấy Lê Nhiễm đang nhoài người bên
chiếc bàn đá làm bài tập. Khung cảnh này quả thật rất hài hòa, một thiếu nữ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.