ĐỘC TÌNH - Trang 393

Y tá vỗ vỗ cánh tay cô: “Mạch của chị không đẹp lắm nhỉ”.

Lê Họa ngẩn ra, còn có kiểu nói như vậy nữa sao? Y tá này có phải tay
nghề kém không?

Đối phương buộc dây vào cổ tay cô, nói: “Lấy ở mu bàn tay”.

“Vậy cũng được sao?”

Y tá không để ý đến câu hỏi của cô, thẳng thừng đâm kim tiêm vào.

Cũng không đau lắm. Nhưng chẳng hiểu sao hễ nhìn thấy kim tiêm là cô
cảm thấy sợ.

Chuông điện thoại reo.

“Cùng ăn cơm đi.” Giọng điệu không phải thương lượng.

Cô không thèm đôi co với anh, vừa lấy máu xong cũng nên bồi bổ mới
được.

“Ừ.”

Lê Họa thu tay về, quả nhiên lại tím bầm. Cơ thể cô quá mẫn cảm, nếu nhỡ
bị đánh thì nhất định phải phản kháng kịch liệt. Nghĩ vậy, cô không khỏi
buồn cười.

Quên chưa hỏi cô đang ở đâu, Lộ Thiếu Hành bèn gọi lại hỏi cô. Nghe
được câu trả lời, anh cũng không hỏi gì thêm, lập tức lái xe tới, sắc mặt anh
không tốt lắm.

“Không khỏe à?”

“Không phải, đi kiểm tra sức khỏe theo công ty thôi”, cô lên xe, “Đừng có
trù ẻo em!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.