ĐỘC TÌNH - Trang 395

Lê Họa khó hiểu, cô nói vậy chẳng qua là tỏ ý khiêm tốn mà thôi, anh còn
hùa theo làm gì? Chẳng lẽ anh không thể nói vài câu an ủi người khác được
sao?

“Anh kém cỏi thì có.” Lê Họa ăn một miêng thật lớn, sau đó bị nghẹn.

Lộ Thiếu Hành đưa cốc nước cho cô: “Từ từ thôi, làm như bị bỏ đói thế”.

Cô lườm anh, nhận lấy cốc nước rồi uống. Có cái kiểu nói chuyện như anh
không?

“Anh không thể nói dễ nghe hơn được à?”

“Em ăn nhiều hơn nữa cũng không sao đâu.”

Cô đâu có ăn nhiều chứ, càng nói càng khó nghe.

Bữa cơm kết thúc, Lộ Thiếu Hành trả tiền xong lại nhìn cô, nói: “Ăn no
chưa? Cứ ăn thêm cũng được, anh mang theo tiền mà”.

Lê Họa bị trêu đến buồn bực, chỉ tay về phía quán thịt vịt: “Em muốn ăn
tuyệt vị ngó sen, cổ vịt...”

“Nhất định phải ăn à?”

“Đúng.”

“Nghe nói khu vui chơi kia đang khuyến mãi.”

“Sao anh không nhìn lại xem cuộc sống của chúng ta ở đâu... Nếu đem ra
so sánh, không có gì để ăn thì nghĩ làm gì nhiều, lúc nào có thể ăn thì cứ vô
tư ăn, không có cảm giác thèm ăn thì sống lâu trăm tuổi có gì vui?”

“Mua.” Lộ Thiếu Hành nhìn cây cao to bên đường, “Nói nhiều thế làm gì!”.

“Anh...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.