ĐỘC TÌNH - Trang 396

Cầm miếng cổ vịt trong tay, Lê Họa cảm thấy hạnh phúc tràn trề.

“Có quãng thời gian, em cảm thấy ăn là điều hạnh phúc nhất trên thế gian
này.”

Thấy Lộ Thiếu Hành không tiếp lời, cô lại hỏi: “Anh nghĩ điều hạnh phúc
nhất là gì?”.

"Không có hạnh phúc nhất, chỉ có hạnh phúc hơn. Như vậy mới tốt.”

Lê Họa ăn một miếng ngó sen, khinh bỉ đáp: “Lòng tham không đáy”.

“Có lòng tham mới có mục tiêu.”

Cô lấy ra một miếng cổ vịt: “Cho anh này, nhất định phải ăn”, cô đưa lên
miệng anh, ép anh há miệng, “Chặn họng anh lại mới được, không để anh
trêu tức em”.

Gậy ông đập lưng ông.

Lê Họa tỏ ra đắc ý cười. Lộ Thiếu Hành cau mày nhai miếng cổ vịt, sau đó
vội tìm thùng rác để nhổ. Cay quá. “Có muốn uống nước không?”

“Đêm qua đã để anh cùng em xem Phi thành vật nhiễu rồi cơ mà? Sao anh
không học hỏi được gì thế? Lạc gia nói gì anh quên rồi à? Trong những tình
huống thế này, hành động trực tiếp sẽ tốt hơn câu hỏi. Anh yên lặng mua
một chai nước đưa tới trước mặt em chẳng phải sẽ tốt hơn sao?”

Lộ Thiếu Hành nghiến răng nghiến lợi: “Sau này không cho em xem mấy
cái phim vớ vấn đấy nữa”.

Cô nhìn bóng lưng anh đi mua nước, không nhịn được cười. Dạo này, cô
nghiện Pepsi nhưng vì không chịu được ga nên mỗi lần uống phải đợi một
lúc cho hết ga. Vì điều này mà Lộ Thiếu Hành tỏ ra khinh bỉ cô, làm gì có
ai uống như vậy. May là Pepsi có sản phẩm mới hợp với cô, mỗi lần thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.