ĐỘC TÌNH - Trang 71

Một cái nồi lớn đựng đồ ăn được mang lên. Tô Tự vẫn thường kêu ca khẩu
vị của cô quá nặng, khiến cô đôi lúc cũng cảm thấy đúng là như vậy. Cô hỏi
Trác Dực Đình: “Anh có sợ cay lắm không?”.

“Bình thường.”

Lê Họa cầm đũa lên gắp một miếng ớt đỏ rực, “Em ăn được cái này đấy,
anh tin không?”.

Cô bỏ miếng ớt vào bát mình, rồi lại gắp một miếng sườn vào bát của Trác
Dực Đình.

“Em thích ăn sườn kiểu này, ninh thật nhừ rồi xào qua, nêm gia vị vừa đủ,
ăn rất mềm, cảm nhận rõ mùi vị ở đầu lưỡi.”

Ánh mắt đầy nhiệt tình của cô khiến Trác Dực Đình cũng bị cuốn theo,
không kìm được lập tức nếm thử một miếng. Nói thật lòng, không bằng cứ
ngắm nhìn cô mãi vậy...

“Ngon không anh?”

Trác Dực Đình lấy khăn giấy lau miệng cho cô, “Ăn cứ như hổ đói thế!”.

“Em vốn dĩ háu ăn mà. Hơn nữa em nghĩ mọi người đều nên thế.” Như vậy
thì bất cứ lúc nào cũng có thể ăn, đau khổ liền ăn, thất tình liền ăn... Tóm
lại, có một sở thích nào đó còn hơn là không có gì.

“Thay mặt chuyên gia nghiên cứu về ẩm thực, anh xin phép bày tỏ lòng
ngưỡng mộ đối với em.”

“Chúng ta phải ăn hết chỗ này.” Cô tươi cười nói. Đã lâu cô không vui vẻ
như vậy, vừa ăn vừa nói vài chuyện ngẫu hứng.

“Trước đây em thích ăn rau mầm nấu thật chín nhưng ở một quán ăn, cứ hai
phút người ta lại đến tắt lửa một lần, em bực mình nói em muốn để nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.