ĐỘC TÌNH - Trang 72

sôi cho rau chín hẳn, bọn họ nhìn em bằng ánh mắt ai oán...”

“Anh mà là chủ quán thì đuổi em ra luôn!”

“Đừng có như vậy chứ! Bây giờ em cảm thấy ăn kiểu đó cũng ngon.” Vừa
nói, cô vừa gắp một ít rau mầm vào bát mình.

Về chuyện ăn uống, Trác Dực Đình đúng là không hiểu được cô.

Trong nồi có cải trắng, Lê Họa gắp cải vào bát mình, rồi lại gắp thêm một
miếng ớt đặt vào giữa, sau đó mới ăn, vừa giảm bớt độ cay của ớt, vừa tăng
thêm vị ngon của cải. Bình thường lúc ăn mì gói, cô cũng làm y vậy, cảm
thấy mùi vị vô cùng đặc biệt. Một kiểu ăn nữa mà cô rất thích, đó là luộc
chín cà rốt rồi mới ăn.

Dáng vẻ thỏa mãn lúc ăn của Lê Họa khiến Trác Dực Đình thầm nghĩ, ăn
uống đối với cô là một cách hưởng thụ cuộc sống. Tâm trạng cả hai người
đều rất tốt.

“Thấy em ăn nhiều thế có hoảng không?” Ra khỏi nhà hàng, cô vui vẻ hỏi.

Trác Dực Đình chỉ im lặng cười.

“Em còn có thể ăn thêm một cái cổ vịt nữa đấy!”

Nói đoạn, cô bèn kéo Trác Dực Đình đi mua cổ vịt, gặm ngon lành.

Đến nước này, Trác Dực Đình hoảng hốt thật sự.

“Của anh này, mau ăn đi!”

Trác Dực Đình đành cầm lấy nếm thử.

“Anh có cảm thấy đứng ngoài đường ăn uống thế này rất thú vị không?”

Thật lòng, Trác Dực Đình cảm thấy mình như trẻ ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.