ĐỘC TÌNH - Trang 80

CHƯƠNG 12

Lộ Thiếu Hành ra về sớm. Mọi người chỉ cười nói anh là con người bận
rộn, sau đó tiếp tục cuộc vui.

Trong lúc ăn cơm, Trác Dực Đình tỏ ra rất ân cần quan tâm đến Lê Họa. Cô
tươi cười đáp lại anh, không muốn để anh lo lắng.

Bữa tiệc kéo dài khá lâu, Lê Họa không ăn được gì nhiều. Ngồi với những
người xa lạ, chưa cần biết là vui vẻ hay nhàm chán, cũng tuyệt đối không
nên biến mình thành tâm điểm.

Sau bữa ăn, Trác Dực Đình đưa cô về nhà. Bóng đêm bao phủ toàn bộ
thành phố, những ngọn đèn đường tỏa ánh sáng yếu ớt, ngẩng đầu lên trời,
cô chỉ trông thấy một màu đen kịt.

Cô xoa bụng mình, nhìn Trác Dực Đình và nói: “Hôm nay em ăn no lắm
rồi”.

“Anh có thấy em ăn gì đâu mà no!”

“Chẳng phải anh liên tục gắp thức ăn cho em đấy ư, còn giả vờ, anh cố ý!”
Giọng điệu cô hờn trách pha lẫn nũng nịu. Cô càng lúc càng quen với cuộc
sống như thế.

“Anh bị oan!”

“Vậy thì anh ngậm bồ hòn làm ngọt đi!” Tâm trạng cô dường như khá tốt.
Có lẽ, sau khi biết rõ bản thân muốn gì và nỗ lực thực hiện điều đó, chúng
ta sẽ không còn cảm thấy phiền muộn nữa.

Trác Dực Đình dừng xe, Lê Họa bước xuống, quay lại hôn lên trán anh, sau
đó mới vào nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.