ĐỘC TÌNH - Trang 82

“Giờ anh nghe thấy rồi đấy!”

“Ừ”, Trác Dực Đình cười: “Ngủ sớm đi nhé!”

“Em không nằm mơ đâu!” Cô lấy lại giọng tự nhiên.

“Vậy thì anh sẽ mơ.” Trác Dực Đình thở dài, “Anh thế này có phải ấu trĩ
lắm không?”.

“Đứa trẻ ấu trĩ. Vừa lái xe vừa nghe điện thoại!”

“Haha... được rồi, anh tắt máy đây. Em nghỉ ngơi đi nhé.”

“Lái xe cẩn thận!”

Cúp máy, Lê Họa nhìn người đàn ông đối diện, buột miệng nói: “Lâu rồi
không gặp...”. Vừa dứt câu, cô liền cười nhạo bản thân, rõ ràng là vừa mới
gặp nhau ban ngày, mở đầu câu chuyện kiểu này thật là ngốc nghếch.

Lộ Thiếu Hành vứt điếu thuốc đang hút dở đi, “Tôi đang đợi em”.

Chỉ mấy lời đơn giản lại có khả năng xáo trộn cõi lòng Lê Họa. Cô không
nghĩ anh sẽ tìm đến mình nói chuyện.

“Ừm... có chuyện gì à?”

Cô không định mở cửa mời anh vào nhà, cứ đứng đây nói là được rồi, nói
xong thì hai người lại như trước đây, vờ như không quen biết. Ai cũng cần
phải học cách giũ bỏ quá khứ, như vậy mới tốt.

Lộ Thiếu Hành âm thầm quan sát cô, khóe miệng hơi nhếch lên. Đèn hành
lang lại vụt tắt. Khoảng cách giữa hai người vẫn chưa thu hẹp dù chỉ một
chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.