cách đuổi nàng ta đi đi, chuyện ngày hôm nay, ta muốn không có một chút
sơ hở."
"Vâng." Trưởng lão Kỳ Hải suy nghĩ một chút, cầm một ly rượu lên đi
thẳng tới bên cạnh Tử Như: "Tử Như cô nương, hôm nay ngươi ăn mặc thật
sự khiến cho trước mắt người khác sáng lên, thiếu chút nữa lão phu không
nhận ra được."
Tử Như ngạc nhiên nhìn Kỳ Hải đến gần trước mặt, Kỳ Hải không
phục Bạch Vũ, đối với Tử Như cũng không cho sắc mặt gì tốt, sao đột
nhiên hôm nay lại đổi tính?
"Đâu có, chỉ đổi một bộ y phục mà thôi."
"Lão phu trúng độc ở trên chiến trường, may mà Tử Như cô nương
tìm được ta, lão phu mời ngươi một ly."
"Cái này không tốt lắm." Tử Như cảnh giác từ chối. Tửu lượng của
Bạch Vũ không tốt, Tử Như tính hôm nay không uống rượu, nếu không đợi
đến lát nữa sẽ không thể chiếu cố Bạch Vũ.
"Tất cả mọi người đều đang uống rượu, tại sao ngươi có thể không
đây? Mặc dù ngươi không lẻn vào Vực Thanh Phong, nhưng ngươi là công
thần. Công Tôn Ưởng, ngươi nói đúng không?" Kỳ Hải quay đầu lại ngoắc
ngoắc tay với Công Tôn Ưởng.
Khuôn mặt Công Tôn Ưởng đỏ bừng, hăng hái bừng bừng ôm một vò
rượu vọt tới: "Trưởng lão nói rất đúng, Tử Như, chúng ta cùng đi uống
rượu."
"Nhưng là..."
"Đi đi." Bạch Vũ nói, nháy mắt mấy cái với Tử Như: "Ta ở đây không
có chuyện gì, chơi vui vẻ một chút."