Thượng Quan Vân Trần nghiến răng nghiến lợi, nổi giận rống to: "Dạ,
Quân, Mạc!"
"Ta ở đây." Dạ Quân mạc chậm rì rì xuất hiện.
"Là ngươi, quả nhiên là ngươi! Là ngươi phá hủy kế hoạch của ta,
ngươi giết người của ta!" Thượng Quan Vân Trần tức giận muốn chết, hận
không thể nhào lên ăn tươi nuốt sống Dạ Quân Mạc.
Dạ Quân Mạc nhìn hắn ta như nhìn kẻ ngốc: "Biết ta ở đây, đương
nhiên là ta làm."
"Sao ngươi lại ở đây?"
Dạ Quân Mạc lấy ra một tấm thiệp mời: "Ta cố ý đại diện Viện
Trưởng Lão đưa thiệp mời Đại hội trăm phái tới cho ngươi, có thể để ta tự
mình đi, mặt mũi của ngươi vẫn rất lớn."
Thượng Quan Vân Trần gần như muốn hộc máu,
dieendaanleequuydoon – V.O, thiệp mời? Dường như thiệp mời này đã
được phát xong, đại khái Sáng Thế Thần Điện chúng ta là một nhà cuối
cùng đúng không? Có thể có mặt mũi gì?
Hơn nữa, chẳng lẽ không phải ngươi phát thiệp mời là nên đưa đến
Sáng Thế Thần Điện sao? Chạy đến Vân Kiếm Tông phát thiệp mời cho
Sáng Thế Thần Điện? Ngươi bị ấm đầu sao?
Thượng Quan Vân Trần có ngốc cũng hiểu, Dạ Quân Mạc luôn luôn
giám thị hắn ta, hắn ta vừa ra tay, Dạ Quân Mạc đã lập tức biết được, trực
tiếp đi ngăn cản hắn ta tiêu diệt Vân Kiếm Tông.
"Dạ Quân Mạc, ngươi chớ đắc ý, hẳn là ngươi tới một mình đúng
không." Thượng Quan Vân Trần âm lãnh nghiến răng.