công kích bất ngờ của mười vạn hung thú thú triều, lực lượng tinh nhuệ thật
sự cũng không còn sót lại bao nhiêu.
Có điều, ả còn sống, sống thì còn có cơ hội trở mình.
Ả tuyệt đối không thể để cho Dạ Quân Mạc và Bạch Vũ đuổi theo, nếu
như Thượng Quan Vân Trần lại liên lụy ả nữa, ả sẽ không chút do dự đạp
hắn xuống.
Nhìn phía sau thấy Dạ Quân Mạc và Bạch Vũ gần đuổi kịp, ả thúc
Bạch Ngọc cẩu, bỗng nhiên chuyển hướng, phóng thẳng vào một vùng
trong núi sâu.
Choảng.
Một luồng linh khí của Dạ Quân Mạc xẹt thẳng tới, ngọn núi bị bổ đôi
giống như cắt đậu phụ, đổ sụp ầm ầm ở chân núi, Bạch Ngọc cẩu muốn vào
núi suýt nữa bị đè bẹp, cuống quít dừng lại, gồng người lên chạy lui lại.
Ngọc Ưu Liên ngước nhìn gò núi to lớn trước mắt bị hổng một lỗ lớn,
quay đầu chạy tiếp, không dám ngừng lại một giây nào.
Trên đường đuổi theo, Bạch Vũ và Dạ Quân Mạc ở phía sau thỉnh
thoảng sử dụng các loại phương pháp, ngăn cản hành động của bọn chúng,
làm chậm tốc độ của bọn chúng. Bạch Ngọc cẩu của Ngọc Ưu Liên vẫn
một mạch chạy như bay, liên tục giằng co như vậy đến mười ngày, bốn
người bọn họ đã đi xa cả triệu dặm rồi.
Người của Đế Quốc Bóng Tối truy đuổi theo nhưng không theo kịp,
chỉ còn lại có Bạch Vũ và Dạ Quân Mạc.
Ngọc Ưu Liên và Thượng Quan Vân Trần lợi dụng thời gian đi đường,
cuối cùng cũng chữa lành thương tích, tốc độ của bọn họ chậm lại. Ngọc