Sắc mặt mấy vũ cơ trắng bệch, bộ dạng của Cầm Y nằm ngay trước
mắt, các nàng cũng không muốn tiến lên để bị mất mặt.
Tuy rằng bọn họ từ nhỏ đã được dạy phải lấy lòng nam tử như thế nào,
cho dù là một khối băng, các nàng cũng có thể dùng nhiệt tình như lửa hòa
tan, nhưng Dạ Quân Mạc rõ ràng chính là một núi băng! Hơi thở lạnh lùng
nghiêm nghị khiến người khác cảm thấy rét lạnh, đến cả máu cũng đều bị
đông cứng.
Nhưng mệnh lệnh của Bắc Thần Phong các nàng lại không thể không
vâng theo, chỉ có thể kiên trì, tiến đến bên cạnh Dạ Quân Mạc, sử dụng hết
tất cả vốn liếng, dùng mặt quan tâm săn sóc dịu dàng nhất lấy lòng hắn.
Bạch Vũ bị gạt ra khỏi người Dạ Quân Mạc, nhìn Dạ Quân Mạc bị vài
nữ tử quốc sắc thiên hương vây chung quanh nhưng không nói lời cự tuyệt,
trong lòng bốc lên giấm chua, chuẩn bị tốt một cái tát đẩy tất cả bọn họ ra,
cái gì thương hương tiếc ngọc, toàn bộ cút ra xa đi!
Đáng tiếc Bạch Vũ có chuẩn bị nửa ngày cũng không dám không biết
xấu hổ mà động thủ, mấy vũ cơ này là dâng cho Dạ Quân Mạc, nàng cũng
không phải là gì đối với Dạ Quân Mạc, không có tư cách thay hắn cự tuyệt.
Trong lòng nàng nổi lên một trận khó chịu, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện
lên vẻ đau khổ, vẻ mặt rối rắm.
Khóe mắt Dạ Quân Mạc nhìn thấy biểu tình tức giận của Bạch Vũ,
buồn cười gợi lên nụ cười thản nhiên.
Vài vũ cơ nhận thấy hàn ý trên người Dạ Quân Mạc đã tiêu tán không
ít, trong lòng vui mừng, tưởng Dạ Quân Mạc vừa lòng với biểu hiện của
các nàng, bắt đầu can đảm quấn quýt trên người Dạ Quân Mạc.