ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 1157

Phượng Lan Dạ dạo bước đi qua, trên mặt vẫn đạm mạc như cũ, chậm rãi

mở miệng hỏi thăm.

Mai Phi nghe lời nàng vừa nói, mới nhớ tới mình chuẩn bị tự sát, lụa

trắng đã cột xong, giờ phút này một tay còn xách ghế ngồi, nghĩ đến cảnh
tượng của mình, lúc này như một con chó chết chủ, nghĩ tới đây nàng ném
cái ghế ngồi đi rồi khóc lên, vừa khóc vừa chỉ vào Phượng Lan Dạ.

"Thì ra ngươi đến là để chê cười ta ."

Phượng Lan Dạ mắt trợn trắng, nàng nửa đêm không ngủ chạy đến đây

để cười nhạo nàng ta sao, nếu không phải vì chuyện của Ngọc phi nương
nương cần phải hỏi nàng ta, thì nàng ta có chết hay không liên quan gì đến
nàng, xem ra nữ nhân này già rồi, đầu óc cũng hồ đồ, Mai Phi thông minh
cả đời cũng có lúc hồ đồ a.

" Mai Phi nương nương cần gì chết, nương nương thương yêu Bát hoàng

tử như vậy, nếu nương nương chết, ai bảo vệ Bát hoàng tử đây."

Phượng Lan Dạ biết cái gì có thể uy hiếp Mai Phi, nàng ta có lẽ không lo

lắng cho Tấn vương Nam Cung Trác, tuy nhiên không thể không lo lắng
cho Bát hoàng tử, đây chính là miếng thịt trong lòng của nàng, quả nhiên
tiếng nói của Phượng Lan Dạ vừa dứt, Mai Phi ngửng đầu lên, nước mắt
chảy xuống như thác.

" Sâm nhi."

Ngoài cửa điện Bình cô cô nghe được tiếng khóc của Mai Phi, không

nhịn được khẩn trương lên, dán ở trên cửa hỏi tới: "Nương nương, ngươi
không sao chớ, nương nương?"

Mai Phi hít hai hơi, mở miệng: "Ta không sao."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.