ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 1208

Phượng Lan Dạ nhướng mài. Ánh nến chiếu rọi ở trong mắt nàng tạo

thành những đốm sáng lấp lánh chói mắt, mông lung kì ảo, như vậy xinh
đẹp lại càng quyến rũ.

Ánh mắt Nam Cung Diệp một đạo nhu hòa. Nàng đã từ từ trưởng thành~

Vóc người nhỏ nhắn lã lướt, tối nay mặc một chiếc áo váy dài phù dung,

màu trắng mềm mại chập chờn như váy tiên. Ba nghìn sợi tóc đen được vấn
thành búi, thả xuống bên tai một ít tóc mềm, mềm mại đáng yêu không sao
tả hết.

Nàng một thân kiều diễm như thế lại xen lẫn một tia đặc biệt lãnh khí, lộ

ra một loại ưu mỹ khó nói nên lời. Dù đi tới nơi nào cũng như là hạc giữa
bầy gà, khiến cho không người nào có thể bỏ qua. (Su: ta vẫn giữ “hạc lạc
giữa bầy gà” bởi nó nghe rất cao quý sang trọng và tạo ra đẳng cấp khác
biệt mà không từ nào thay thế đc dụng í này. Các nàng hãy làm wen nga, dễ
hiểu mà ^^~)

Nam Cung Diệp ánh mắt càng ngày càng sâu thẳm, sâu không lường

được.

Vươn bàn tay to với những ngón thon dài nắm tay Phượng Lan Dạ, nhớ

đến một đêm kia nàng mớm thuốc cho hắn, đôi môi mềm mại, mang theo
chút mát mẻ, mang theo hương thơm thoang thoảng.

Giờ phút này chỉ nghĩ đến đã làm tim của hắn liền nóng rực lên, bất quá

cũng không quên nhắc nhở mình, nàng còn quá nhỏ, đợi nàng lớn lên đã.
Nghĩ tới đây, đầu ngón tay giống như gặp phải bỏng, vội vàng thả ra.

Phượng Lan Dạ ngồi lơ đễnh, nhàn nhạt mở miệng:

"Chúng ta uống một chén đi."

"Nàng không thể uống rượu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.