ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 1211

sinh ra mà không đc chào đón, là gánh nặng, là vết nhơ trong mắt chính kẻ
sinh thành ra mình. Vì a k thể khóc, ta nguyện khóc thay a TT^TT )

Phượng Lan Dạ thế nào lại để cho hắn tiến cung được? Rất nhiều chuyện

không thể chính diện đối mặt, ít nhất phải tra rõ Ngọc phi là chết như thế
nào, phải tìm bằng được tiểu thái giám kia đã. Bây giờ hắn tiến cung đi hỏi
Hoàng thượng thì có ý nghĩa gì đây?

"Không được. Chúng ta còn rất nhiều chuyện phải tìm hiểu, huống chi

đây chỉ là một câu nói của Hoa phi mà thôi, nếu là truyền tới tai Hoàng
thượng, còn có bao nhiêu người sẽ bị liên lụy đây? Ban đầu là mẫu phi
ngươi cùng người Ngọc Vãn điện, chẳng lẽ ngươi còn muốn liên lụy những
người khác sao? Trừ phi có căn cứ xác thực, nếu không ngươi không được
gặp hắn. Hơn nữa, trong chuyện này nhất định là có hiểu lầm gì đó mới có
thể khiến Hoàng thượng nghĩ vậy, ngươi phải tìm được chứng cớ, chứng
minh Ngọc phi là trong sạch, như vậy mới có tác dụng."

Nam Cung Diệp biết Phượng Lan Dạ nói rất có lý, nhưng là mẫu phi lại

chết như vậy, đến chết vẫn cònbị ô nhục nan kham như thế, khiến tâm hắn
rất đau rất đau. Hắn xoay người ôm Phượng Lan Dạ.

Phượng Lan Dạ lẳng lặng tựa vào ngực hắn, nghe tim hắn đập rất dồn

dập.

Một ít tóc đen mềm mượt như tơ lụa rơi xuống, làm nổi bật gương mặt

tuấn mỹ như trích tiên của hắn, gấm áo màu trắng khiến cả người hắn thanh
tú rực rỡ, tựa như trên thế giới này chỉ độc có một mình hắn.

Phượng Lan Dạ khẽ ngước đầu nhìn hắn, lại có một khắc ngây ngẩn.

Nam Cung Diệp cũng nhìn lại nàng, cặp mắt đen trong trẻo như nước hồ

mùa thu, toát ra tia lửa khác thường, trong một khắc đó tựa hồ có cái gì ở
trong lồng ngực hắn nổ tung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.