ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 1306

ái giống như một tiểu hài tử, nàng tưởng tượng Nam Cung Diệp khi còn bé,
nếu giống như lời Ngọc phi nói..., hắn nhất định sẽ là một hài tử đặc biệt
làm cho người ta thích, chỉ là tạo hóa thật là trêu ngươi, cho tới bây giờ hắn
mới cảm nhận được một chút cưng chìu.

Quỳ cơ lão nhân vừa nghe tiếng nói của Nam Cung Diệp, ôm càng chặt

hơn nữa, cơ hồ như con bạch tuột tám chân, làm sao cũng không buông
lỏng ra, ôm càng chặc không tha, nghĩ tới những năm qua tên này không
thèm để ý đến mình, thì khóc càng lớn hơn.

" Ngươi là tên tiểu tử chết tiệt a, Gia Gia mà cũng không nhận, ta đây đã

làm sai chuyện gì a, ngươi cũng không thèm để ý đến ta, một chút cũng đều
không để ý đến ta, ta làm sai chuyện gì chứ? Các ngươi nói cho ta nghe một
chút đi, ta làm sai cái gì?"

Cả tòa lầu đều nghe được âm thanh gào thét của lão, Nam Cung Diệp

cùng Phượng Lan Dạ lập tức im lặng không nói, khuôn mặt đầy hắc tuyến,
cuối cùng Nam Cung diệp đưa tay lên đẩy thân thể lão ra, chạy thẳng vào
gian phòng, Phượng Lan Dạ sau đó đi vào, cửa phòng bá một tiếng đóng
lại, Thiên Bột Thần cùng đám người Thanh Đại và Lam Đại hai mặt nhìn
nhau, cuối cùng im lặng mà cười, xem ra khúc mắc của lão chủ tử cùng
Thiếu chủ đã được hóa giải rồi, quả thật là một chuyện thú vị.

Bên trong gian phòng, Nam Cung Diệp nhìn chằm chằm Quỳ cơ lão

nhân, trầm mặt dạy dỗ hắn: "Ngươi nói ngươi khóc lớn tiếng như vậy làm
gì? Cả tòa lầu mọi người sẽ cho là ta khi dễ ngươi?"

Quỳ cơ lão nhân miệng vừa muốn phát ra tiếng khóc nữa, Nam Cung

Diệp thật đúng là sợ hắn rồi, vội vàng ngăn cản hắn: "Còn khóc nữa, ta sẽ
ném xuống nha."

Cuối cùng cũng ngăn được tiếng khóc của lão, bất quá lão vẫn còn khụt

khịt, chỉ vào Nam Cung diệp: "Nhiều ... năm như thế, ta rất nhớ ngươi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.