Mặc dù Nam Cung Diệp luôn luôn cổ quái lớn lối, nhưng hôm nay dám
phạm thượng như vậy, cũng là lần đầu, cho nên sắc mặt Hạo Vân đế lập tức
trở nên rất khó coi, chỉ là hắn nhất thời không biết mở miệng như thế nào,
Nam Cung Diệp lại tiếp tục mở miệng: "Phụ hoàng, nhi thần kể một câu
chuyện cho người nghe."
Hắn đang nhớ lại lời Lan Nhi đã nói..., hắn hẳn nên kể cho hoàng thượng
nghe một chuyện xưa, cha con cùng nhau nói chuyện xưa, vì sự trong sạch
của mẫu phi cho nên hắn phải hướng hoàng thượng chứng nhận, đúng vậy,
nên để hoàng thượng đi chứng thực.
Hạo Vân đế nheo mắt lại, trong mắt là mang theo ánh sáng lạnh bí hiểm,
nhìn bộ dáng bất tuân của Nam Cung Diệp, trên trực giác hắn muốn cho
Nam Cung Diệp lập tức cút ra ngoài, bất quá cuối cùng đã nhịn được, chậm
rãi mở miệng: "Tốt."
Hắn cũng muốn xem Nam Cung Diệp có thể thêu dệt cái dạng điển cố gì,
Hạo Vân đế dựa về phía sau một chút, mở hai tròng mắt chờ chực , lúc này
Nam Cung Diệp thanh âm lạnh như băng vang lên.
" Ngày xưa, có một hoàng đế, hắn có thích một phi tử, nhưng mà hai
người luôn luôn cãi nhau, có một lần vừa cãi nhau xong, hoàng thượng xuất
cung vi hành, gặp được một nữ nhân xinh đẹp khác, liền đem nàng mang
vào hoàng cung."
Thời điểm Nam Cung Diệp nói tới đây, Hạo Vân đế mở to mắt, có chút
kinh ngạc, song đồng nháy cũng không nháy nhìn Nam Cung Diệp, tương
đối giật mình, chẳng qua Nam Cung Diệp không có để ý tới hắn, tiếp tục
nói.
" Thật ra thì hoàng thượng cũng không thích nữ nhân mà mình mang về,
chỉ vì muốn kích thích phi tử kia thôi, nhưng nữ nhân kia thì thích hoàng