Liên chuyện này, cá tính Ngọc Liên vốn đơn thuần, bị người ta dụ là sẽ nói
ra, tất nhiên sẽ bị lộ chi tiết.
" Trữ gia, trẫm cho ngươi một cơ hội, nếu như bản thân mình đem chân
tướng sự tình đêm đó nói ra, trẫm tạm tha cho Trữ phủ của ngươi một con
đường sống, nhưng nếu để ta đều tra thấy sự thật không đúng, như vậy Trữ
phủ cửu tộc, một người cũng đừng mong tránh được."
Hạo Vân đế nói xong liền đứng lên, không đợi Trữ gia mở miệng, lại nói
tiếp đi: "Trẫm chỉ cho ngươi thời gian một ngày."
Hạo Vân đế cũng không thèm nhìn tới Trữ gia đang ngồi phịch ở trên
mặt đất, bước nhanh tiêu sái đi ra ngoài, trong đại điện, Trữ gia vẻ mặt như
chết đi , nghĩ tới lời nói của hoàng thượng.
Nếu như bị hắn điều tra ra, Trữ phủ cửu tộc các nàng toàn bộ diệt, mà
nàng chính là tội nhân thiên cổ của Trữ phủ .
" Không."
Trữ gia khóc lên, ngoài điện, thanh âm thái giám lại vang lên: "Hoàng
thượng bãi giá hồi cung."
Cửa điện ngoài, một thân ảnh tinh tế như bướm chạy vội đi vào, lao
thẳng tới Trữ gia đang ngồi trên mặt đất, thất kinh kêu lên: “Mẫu phi, đã
xảy ra chuyện gì? Mẫu phi, đến tột cùng là tại sao? Vì sao phụ hoàng lại
tức giận như vậy? Mẫu phi."
Trữ gia một câu nói cũng không nói, Văn Bội khóc té ở trong ngực của
nàng, nàng có thể nói cái gì, cho tới nay nàng vẫn cẩn thận từng li từng tí
giấu diếm đi chuyện của đêm hôm đó, sợ có một ngày sẽ bị người ta phát
hiện, cho nên ở trong cung vẫn rất cẩn thận, mặc dù trở thành Chiêu Nghi
đứng đầu Cửu Tần, nàng cũng không dám diễu võ dương oai, đối với bất
kỳ người nào cũng rất ôn hòa .