ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 1489

Đoàn người xoay người rời đi, cũng không vào Tiêu Nguyên cung, lúc

đến nàng muốn tới vấn an hoàng thượng, nhưng càng xem hắn, càng làm
cho nàng sợ, nghĩ mãi mà không rõ nam nhân này làm sao lại có thể nhanh
chóng già đi mười tuổi như vậy.

Bên trong tẩm cung Tiêu Nguyên cung, Nam Cung Diệp nhìn Hạo Vân

đế ở trên giường , thoáng cái hắn tựa hồ già hơn rất nhiều, bên tóc mai đã
có mấy sợi bạc điểm giữa tóc đen, trên mặt lại càng rất nhiều nếp nhăn, một
đôi mắt tràn đầy kỳ vọng, giờ phút này hắn chỉ là một phụ thân của hy vọng
hài tử của mình tha thứ, hoàn toàn không phải là một hoàng đế quyền thế
cao cao tại thượng, lòng Nam Cung Diệp dâng lên chua xót, khi mình
không nhìn thấy hắn, luôn nghĩ hủy diệt tất cả mọi thứ của hắn, nhưng giờ
khắc này thấy bộ dạng già nua của hắn, bản thân không thể hình dung ra
còn đâu một phụ hoàng cưỡi trên lưng ngựa thống soái tam quân, phụ
hoàng trên Kim Loan điện chỉ điểm giang sơn, so sánh cùng với người
trước mắt, như một trời một vực, tại sao hắn muốn kỳ cầu sự tha thứ của
mình, hắn hoàn toàn có thể tiếp tục điều khiển hành động của người khác,
như vậy mình vẫn có thể cùng hắn tiếp tục đấu, nhưng mà bộ dạng hiện tại
của hắn, bộ dáng này làm cho lòng của mình đấu tranh dữ dội, cũng cảm
nhận được một loại đau thương.

Ít nhất trong quá khứ hơn hai mươi năm, hắn vẫn phụng bồi mình, bất kể

hắn ta mưu tính cái gì, dối trá như thế nào, nhưng cũng không xóa đi được
những năm tháng trong quá khứ, chuyện hắn thực sự ở bên cạnh mình cho
đến lúc trưởng thành.

" Diệp Nhi."

Nam Cung Diệp vén lông mày lên, ngũ quan tuấn mỹ tuyệt luân như

chợt hiểu ra, sau đó trầm muộn mở miệng: "Để cho ta tiến cung làm cái
gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.