ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 1491

Nam Cung Diệp càng nói, sắc mặt Hạo Vân đế càng đen, không nghĩ tới

nhi tử luôn luôn không quan tâm đến mọi chuyện thế nhưng lại điều tra
được sắc bén như thế, xem ra chuyện gì hắn quyết tâm làm nhất định sẽ
làm được, nếu như Trữ phủ làm ra những thứ này, hắn còn cần đối với bọn
họ mềm lòng sao?

" tốt, trẫm sẽ xem ."

" Được rồi, nếu như không có việc gì, nhi thần cáo lui."

Nam Cung Diệp biết có chuyện gì nam nhân này sẽ xử lý, việc mình nên

ra tay đã ra tay rồi, kế tiếp chỉ cần nhìn Trữ phủ một nhà bị diệt, hắn cũng
không phải muốn tiêu diệt người vô tội, so sánh với chuyện những người
này làm, hắn cảm giác mình làm đã quá nhân từ rồi, lũ lụt ở Giang Hoài, đã
chết bao nhiêu người, mà Trữ phủ cùng quan phủ địa phương rút bao nhiêu
ngân lượng, trơ mắt nhìn những dân chúng kia tử vong, Trữ Chiết xử lý đại
án tham ô, đem lũ quan lại tham ô kia một lần nữa tha trở lại, tiếp tục hại
người, chuyện này không thể hận sao?

Hạo Vân đế vừa nhìn thấy nhi tử muốn đi, không tự chủ được kêu lên:

"Diệp Nhi, ngươi còn chưa nói làm thế nào mới có thể buông tay."

Nam Cung Diệp cũng không quay đầu lại tiêu sái đi ra, ném lại một câu.

" Nếu như Lan Nhi trở lại, ta nghĩ ta sẽ thu tay ."

Đúng vậy, nếu như tiểu nha đầu kia trở lại, hắn có cảm ơn, có lẽ sẽ hạ thủ

lưu tình , về phần khác hết thảy không bàn nữa.

Phía sau, Hạo Vân đế sắc mặt khó coi, tay dùng sức nắm chặc tấm chăn

gấm trên người, thời tiết bây giờ là tháng mười, nhưng lại giống như mùa
đông tuyết rơi làm cho người ta khó có thể chịu được, hắn không nhịn được
mà ho khan, Hoa phi từ bên ngoài dẫn thái giám đi tới, khẩn trương mở
miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.