ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 1722

tiếp: "Những chuyện này Mộc Miên nương nương ở trong cung cũng biết
sao?"

Lục Giai mờ mịt địa nhìn Phượng Lan Dạ, trong ánh mắt tất cả đều là

hoảng sợ, nữ nhân này đến tột cùng là người nào? Nàng ta thật sự là đáng
sợ, sao có thể chuyện gì cũng biết a. Phượng Lan Dạ mới không thèm để ý
tới ánh mắt kinh ngạc đó, con ngươi sâu thẳm thật giống như u đầm, trầm
trầm mở miệng: "Người đứng sau lưng Nạp Lan Cửu cùng Mộc Miên là ai?
Hắn ở nơi đâu?"

Nếu như chỉ là Nạp Lan Cửu cùng Mộc Miên, thì không có gì phải sợ ,

sợ là sợ sau lưng còn cất dấu người, mà hai người bọn hắn chỉ là con cờ mà
thôi, người kia ở chỗ tối chỉ cần cho bọn hắn một chút dụ hoặc, sau đó lợi
dụng bọn hắn, phải biết rằng nơi này chính là Thiên Vận hoàng triều,
không phải là Vân Phượng quốc, bọn hắn muốn hành động, thì phải có
người làm chỗ dựa và cung cấp đầu mối.

Nhưng mà Lục Giai lại liên tục lắc đầu, nàng cái gì cũng không biết, cái

gì cũng không biết.

"Van cầu ngươi hãy thả ta đi, ta không biết gì cả, ta không biết gì cả, ta

không muốn chết a."

"Không muốn chết?"

Phượng Lan Dạ lạnh lẽo cười lên, dám can đảm giả mạo nàng, không

muốn chết là được sao? Trong lòng ý niệm vừa động, thì ngân châm trong
tay toả ra ánh sáng chói mắt, không chút nào do dự mà xoẹt xoet mấy cái,
chỉ thấy gương mặt của Lục Giai huyết nhục mơ hồ, thật giống như một
người máu, nhìn không rõ dung mạo lúc trước . Trên tay cùng trên mặt
truyền đến đau đớn, làm cho nàng rốt cục cũng nói không ra một câu nào.
Trên tay Phượng Lan Dạ dùng sức nắm chặt, liền bấm lên cổ của Lục Giai,
rắc một tiếng, cổ của nàng ta đã đứt lìa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.