ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 1922

đốt, không khí trong phòng cũng nóng lên theo. khuôn mặt nhỏ nhắn của
Phượng Lan Dạ càng ngày càng hồng, đầu cứ cúi xuống. Bàn tay to của
Nam Cung Diệp nhẹ nhàng chạm tới khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, cảm
giác trơn mềm từ đầu ngón tay truyền đến cơ hồ muốn đốt nóng lòng hắn,
hô hấp càng ngày càng nặng. Nam Cung Diệp đưa tay lên ôm lấy Lan nhi
hướng giường đi tới.

Xuân tiêu một khắc đáng ngàn vàng, qua bao nhiêu ngày đêm đau khổ,

qua bao nhiêu đau đớn cả ngày lẫn đêm, hiện tại nàng đã trở lại bên cạnh
hắn, từ nay về sau, nàng chính là thê tử của hắn, nữ nhân của hắn.

Tim Nam Cung Diệp như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, thân mình nóng

ran, ý niệm cuồng loạn khiến cho phía dưới cũng có phản ứng.

Trên chiếc giường đỏ rực, rãi đầy những cánh hoa, nên làm cho không

khí lượn lờ một mùi thơm, Nam Cung Diệp đem Phượng Lan Dạ nhẹ nhàng
đặt trên những cánh hoa. Thiên kiều bá mị, so với những cánh hoa, Lan nhi
còn thơm hơn, mềm mại hơn, xinh đẹp quyến rũ động lòng người.

Tay hắn không tự chủ được mà sờ lên mặt của nàng, lông mày của nàng,

cái mũi của nàng, môi của nàng, mỗi một nơi đều mang theo hơi ấm, nụ
cười nhẹ nhàng tràn đầy trên khóe môi của nàng, khiến cho khuôn mặt nhỏ
nhắn càng phát ra ánh sáng chói mắt mê hoặc.

Trong phòng yên tĩnh không tiếng động, bỗng nhiên từ phía ngoài bệ cửa

sổ vang lên một tiếng động, Nam Cung Diệp cùng Phượng Lan Dạ đều
nghe thấy, hai mắt nhìn nhau. Nam Cung Diệp đưa tay lên vơ bừa ở trên
giường tìm thấy một ít đậu phọng, tượng trưng cho sớm sinh quý tử, liền
ném đi ra ngoài. Lúc này chỉ nghe phía ngoài có người kêu lên ai nha một
tiếng.

Sau đó liền có âm thanh vang lên: "Bị phát hiện, bị phát hiện rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.