ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 218

tuôn ra một chuỗi âm thanh, ánh sáng di động giữa không trung, nhanh như
thiểm điện, những nữ nhân kia còn không kịp biết chuyện gì đang xảy ra,
thì trên cây hoa quế, có mấy tiếng nổ ác liệt, màu trắng của phấn bột rơi
đầy trời, mấy túi lớn màu trắng chứa vôi từ giữa không trung rơi xuống,
nhắm ngay mấy cái đầu cùa đám nữ nhân mà đập xuống, chỉ nghe được
tiếng thét chói tai, tiếng la hoảng, tiếng kêu cứu mạng hòa hợp lại với nhau,
tạo thành thanh âm ầm ĩ vang động thành một mảnh.

“Phượng Lan Dạ, ngươi tiểu tiện nhân.”

Phấn bột tung bay, Trầm Trân Châu gào thét kêu lên, ngã gục trên mặt

đất, thở không ra hơi tức giận mắng chửi, trên người của nàng đang bị một
túi vôi đè ép, xoạt một tiếng cái túi đó tét ra, bên trong tiểu viện bao phủ
bởi màu trắng của khói bụi, những nữ nhân kia có mấy người bị nện trúng,
té trên mặt đất, có mấy người không bị đập trúng, thì ăn đầy miệng, đầy
mặt đầy đầu cổ cả người bị phủ một mảnh màu trắng dầy đặc, tiếng thét
chói tai tiếng tức giận la mắng vang thành một đoàn.

Phượng Lan Dạ cùng Hoa Ngạc mắt lạnh nhìn hết thảy những kẻ trước

mắt, đợi đến lúc khói bụi tản đi, mới nhìn thấy những nữ nhân này, cực kỳ
chật vật, không còn xót lại chút nào của vẻ xinh đẹp rực rỡ lúc nãy, cả
người nhếch nhác không chịu nổi, đứng ở trên mặt đất nhuộm đầy màu
trắng, sắc mặt dử tợn đầy căm tức nhìn Phượng Lan Dạ, liều mạng hất đầu
gào lên.

“A, a, chúng ta sẽ liều mạng với ngươi.”

Những gì xảy ra bên trong tiểu viện đã sớm kinh động đến những kẻ

xung quanh Nô Nhai, rất nhiều người đã nhận ra chiếc xe ngựa của Tấn
vương phủ, nên không dám đi tới gần, chỉ dám đứng từ xa mà xem náo
nhiệt thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.