ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 220

cái bản lãnh gì hơn người, căn bản chỉ là tiểu nhân đắc kế thôi, các nàng
tuyệt đối không thể lùi bước, đường đường người của Tấn vương phủ sao
có thể sợ chết, nàng liền hướng mấy người phía sau hét lớn.

“Câm mồm , chẳng lẽ chúng ta sợ nàng sao, lên, tất cả đều lên, ta không

tin cái này ma quái đến như vậy.”

Nàng trên miệng tuy nói vậy, nhưng dưới chân động tác lại rất chậm, từ

từ đi về phía trước, mấy người phía sau sợ hãi, lại càng cũng không dám
nhúc nhích, chỉ có thể nhìn chằm chằm Phượng Lan Dạ, chỉ thấy nàng động
cũng không chịu động, từ đầu tới đuôi chỉ cười lạnh nhìn các nàng.

Trầm Trân Châu nhìn nàng không cử động tới, gan lớn hơn một chút,

xông về phía trước, bỗng nhiên vèo một tiếng vang lên, một quả ám khí
nhắm ngay phía nàng bắn tới, chỉ nghe nàng kêu a một tiếng, ánh mắt bị
đánh trúng rồi, sau đó càng phát ra thêm nhiều tiếng thét, vì ở giữa không
trung càng ngày càng nhiều đá bắn ra, những hòn đá bắn ra cũng chỉ dùng
bùn đất mà làm, ở dưới ánh nắng chói chan hơ cho khô rồi làm ám khí,
đánh vào trên thân người, mặc dù không nguy hiểm đến tánh mạng, tuy
nhiên lại rất đau, trong lúc nhất thời, trong tiểu viện nữ nhân không một ai
may mắn thoát khỏi, chỉ thấy giữa không trung, đá bắn ra như mưa, thỉnh
thoảng bay qua, bay lại đầy trời ám khí, những thứ kia nữ nhân bị đánh
trúng , nhảy loi choi còn kèm theo tiếng hét kêu đau.

“Ai.”

“Ai.”

Trầm Trân Châu liên tiếp bị đánh trúng liễu mấy cái, trên người trên mặt

tất cả đều đau , nàng tức giận đến sắp điên rồi, liền hướng về phía Phượng
Lan Dạ rống giận: “Ngươi kẻ nô lệ xảo quyệt, ngươi chờ, ta sẽ không bỏ
qua cho ngươi, chỉ cần ta có một hơi, nhất định sẽ không bỏ qua cho
ngươi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.