ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 223

choáng váng vỡ đầu, trước tiên là bị vôi sặc, tiếp đến là bị nước tưới, sau đó
bị ám khí đánh, cuối cùng là bị túi bông vải chết tiệt này đập trúng, hơn nữa
túi bông vải này cũng không giống như bề ngoài nhìn qua, mềm nhuyễn vô
lực, bên trong nó lại có hòn đá cứng rắn như sắt, đánh vào trên đầu người
ta, có thể lấy mạng người a, Trầm Trân Châu, ngã trái ngã phải, cuối cùng
bùm một tiếng té xuống đất, mấy người ở phía sau luống cuống, vội vàng
chạy tới kiểm tra, khẩn trương kêu lên.

"Như phu nhân, ngươi không sao chớ, ngươi không sao chớ."

Lúc này giữa không trung những túi bông vải, vô cùng nhanh chóng từ

bốn phương tám hướng đánh tới, phàm là người bị đánh trúng đều đau đớn
khó nhịn, bùm một tiếng ngã trồng lên nhau trên mặt đất, chỉ trong thời
gian nháy mắt, liền có mấy người ngã trên mặt đất rồi, còn chồng chất lên
nhau, thanh âm kêu rên vì bị đau đớn vang động ra bên ngoài, những người
còn không bị thương, vội vàng liều mạng xông ra, đứng ở trước cửa kêu to.

"Cứu mạng a, cứu mạng a."

Chuyện xảy ra ở đây đã sớm có người đi bẩm báo, chịu trách nhiệm trên

con đường này là tướng quân Tây Môn Vân, hắn đúng lúc ở gần đó, nghe
thấy Yên Hành bẩm báo, vừa nhận được tin, lập tức mang theo một đội tinh
binh tới đây, tiếng vó ngựa dẫm đạp như tiếng sóng, vừa đến đã nghe trước
cửa có người kêu cứu, hắn nhanh chóng tung mình xuống ngựa, một đội
người vội vã chạy tới, cầm đầu là Tây Môn Vân, một thân khôi giáp màu
bạc, anh khí toả sáng, vừa nhìn liền nhận ra xe ngựa Tấn vương phủ, trong
lòng đã hiểu rõ ràng, chỉ nhướng mài kiếm lên, trầm giọng mở miệng.

"Xảy ra chuyện gì?"

Nữ tử kêu cứu kia là người ở kinh thành, nên đối với Tây Môn Vân

tướng quân từng biết mặt nên đã nhận ra, nhìn thấy sự xuất hiện của hắn,
giống như thấy được cây cỏ cứu mạng, tay nắm chặt lấy hắn kêu lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.