ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 23

Phượng Lan Dạ lẳng lặng nhìn nàng, lại không thấy thương tâm, cũng

không có thống khổ, vẻ mặt có chút lạnh không vui mở miệng.

“Khóc cái gì, không phải đã không chết sao?”

Hoa Ngạc nghe công chúa nói, ngây ngẩn cả người, trên mắt của nàng

vận còn có giọt lệ, miệng mở rộng không nhúc nhích nhìn Phượng Lan Dạ.

Công chúa hình như không giống với lúc trước, ánh mắt của nàng lạnh

lùng, âm u, nhưng cô đơn cũng không có thương tổn, hình dạng như vậy
của nàng khiến cho Hoa Ngạc hoài nghi, nàng ta là công chúa của nàng
sao? Nhưng thật tình nhìn kỹ, chính là công chúa mà, nhưng mà tại sao
phải có bộ dạng như vậy?

“Công chúa, người làm sao vậy?”

Hoa Ngạc cẩn thận mở miệng, chẳng lẽ công chúa là bị kích thích, cho

nên đầu óc có vấn đề, công chúa đáng thương a, Hoa Ngạc nước mắt lần
nữa lại chảy xuống.

Nhưng mà Phượng Lan Dạ cũng không nhìn lại nàng, chỉ đang từ từ ngồi

dậy, chống tay nhìn ngoài cửa sổ, trời xanh mây trắng, khí trời rất trong.

Trong khoang thuyền, thật lâu vẫn không âm thanh vang lên, bầu không

khí lạnh lẽo khó thở, Hoa Ngạc trong mắt từ từ hiểu rõ rồi biến thành sợ
hãi, càng ngày càng mãnh liệt, rõ ràng công chúa đang ở trước mắt, nhưng
lại cảm thấy như đang ở cách mình rất xa, bộ dạng như vậy của công chúa,
nàng chưa bao giờ nhìn thấy lần nào cả, nàng hầu hạ công chúa đã mười
năm, nàng ta là người thế nào hình dáng tính tình ra sao, nàng làm sao mà
không biết.

Trước kia hoạt bát ngang bướng, cả ngày giống như chim sơn ca vui vẻ,

kể từ sau khi bị diệt quốc, nàng đã biến thành như thế này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.