ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 230

sáng dồn dập như sóng nước, như tìm tòi nghiên cứu, như phán quyết, rồi
chầm chập mở miệng.

"Nhàn rỗi nên đến ngắm phong cảnh, không ngờ lại gặp phải một tiểu sói

con đang ở đây sửa chữa người."

Phượng Lan Dạ lui về phía sau một bước rồi đứng nghiêm, vẫn duy trì

một khoảng cách với hắn, nam nhân này đẹp đến nỗi giống như không ăn
lửa khói nhân gian, ánh mắt lại càng biến hoá khôn lường, nếu không tỉnh
táo, sẽ bị hắn khống chế, cho nên nàng phải cẩn thận thì tốt hơn, đối với lai
lịch của hắn, thật đúng là làm cho người ta khó có thể đoán ra.

"Ngươi đến tột cùng là người nào?"

"Ngọc Tiển, lần sau ta còn nghe đến lời chất vấn này nữa, ngươi sẽ biết

hậu quả của câu hỏi."

Cực kỳ cuồng ngạo, cực kỳ tự phụ.

Phượng Lan Dạ nhíu mày, mắt lạnh nhìn hắn, chỉ thấy ống tay áo của

hắn ở trong gió nhẹ đung đưa, mang phong thái ưu nhã bay lên cùng mái
tóc dài, đồng thời toả ra mùi thơm nhè nhẹ phiêu tán ở trên không trung,
con ngươi sâu thẳm như biển rộng, thâm bất khả trắc, ánh sáng trong nó
biến hoá kỳ lạ, như có nhiều đóm lửa nhỏ.

Nam nhân này có rất nhiều khuôn mặt, làm cho không người nào biết

được đến tột cùng cái nào mới là mặt thật của hắn.

An tĩnh thanh khiết đẹp đẽ, cuồng ngạo khí phách, cả người tựa như núp

trong đám sương mù, mờ ảo không rõ.

"Ngươi tới nơi này làm cái gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.