ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 2333

nước, thẳng đánh về phía hồ nước. Trong lúc nhất thời, cả Bích Hồ gió nổi
lên, mây di chuyển, đằng đằng sát khí. Chỉ một nén hương thời gian, tiếng
đàn xoay mình trầm xuống, dừng lại, bốn phía yên lặng, vạn vật không một
tia dao động, thật giống như một màn mạo hiểm vừa rồi chỉ là tưởng tượng.

Phượng Lan Dạ đè lại Huyền cầm, nhìn về phía Nam Cung Diệp, chỉ

thấy cả người hắn ngây dại. Mặc dù hắn biết cầm kỹ của Lan Nhi rất lợi
hại, còn có thể khống chế một chút hoa cỏ, nhưng cho tới bây giờ chưa
từng thấy một người có dùng tiếng đàn biến thành vũ khí, trong nháy mắt
có thể đấu với ngàn vạn kẻ địch, điều này thật quá thần kỳ.

"Như vậy, ngày mai ta có thể đi cùng chàng không?"

Ít nhất một thanh cầm này để cho những người đó nhích không tới gần

được cửa thành, như vậy phần thắng của bọn họ càng lớn hơn một chút.

Nam Cung Diệp không còn lời nào để nói, nhưng là vừa nghĩ tới đứa bé

trong bụng của nàng: "Lan Nhi, nhưng là. . . . . ."

"Ta sẽ cẩn thận ."

Phượng Lan Dạ khóe môi gợi lên ý cười, từ từ đứng lên đi tới trước mặt

Nam Cung Diệp, vươn tay lôi kéo cánh tay hắn: "Không có việc gì , ta sẽ
cẩn thận , hiện tại chàng mau đi ra làm chuyện của chàng đi."

Trong thời điểm sinh tồn tử vong này, đã không có thời gian cho bọn họ

khanh khanh ta ta , Nam Cung Diệp nắm tay lại coi như là đồng ý, bất quá
chưa quên dặn dò: "Nếu bọn họ công thành, ta sẽ trở lại đón nàng, nàng
không nên tự tiện hành động."

"Tốt." Điểm này nàng có thể đáp ứng hắn, vì để cho hắn không lo lắng, ít

nhất làm cho hắn an tâm một chút. Nam Cung Diệp cuối cùng cũng yên
tâm rời Tề vương phủ đi bố trí hành động kế tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.