ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 2336

Trong lúc nhất thời, trên cổng thành, binh tướng tinh thần tăng nhiều, vũ

tiễn lại bắn ra. Chỉ thấy đội binhkế tiếp của Diêu Tu lui về sau. Nhưng đàn
của Phượng Lan Dạ cũng không có dừng lại, vẫn khảy, mà tiếng đàn này
làm tiêu hao rất nhiều lực. Nam Cung Diệp nhìn tay người đang đàn máu
đỏ đang từng giọt, từng giọt rơi xuống, tim như bị người khác khoét một
đao, hung hăng quay đầu nhìn về phía dưới, chỉ thấy đám người Diêu Tu
lần nữa phát động một vòng công kích.

Bỗng nhiên, nơi chân trời, tuấn mã cuồn cuộn chạy tới, bụi đất tung bay,

vô số thân ảnh chạy chồm tới đây, tiếng gầm như chìm đắm bên trong bụi
đất, một mặt chiến kỳ cao cao treo một chữ"Giết" .

Những binh tướng không rõ lai lịch kia vừa xuất hiện, liền giống như

rồng vào biển lớn, từng cơn sóng gió sôi trào động trời.

Mà Diêu tu cùng Nam Cung Liệt hiển nhiên có chút mơ hồ, sau khi kinh

ngạc, liền quay đầu xoay người lại giết. Chẳng những là chính diện bị tập
kích, ngay cả mặt bên cũng không biết từ nơi nào xuất hiện một nhóm binh
tướng, hướng về phía bọn họ chém giết. Trong lúc nhất thời phía dưới
thành, tiếng kêu vang động một mảnh.

Thụy Vương Nam Cung Duệ vừa nhìn cục diện trước mắt, lập tức phát

mệnh lệnh: "Mở cửa thành, chiến, bắt lấy Diêu Tu cùng Sở Vương."

Ra lệnh một tiếng, cửa thành ùng ùng mở ra, chiến mã chạy vội ra ngoài,

trong lúc nhất thời, dưới cổng thành không nhìn thấy bóng người, chỉ nhìn
thấy bụi đất tung bay, đao quang kiếm ảnh.

Mà Nam Cung Diệp thì đưa tay lên cầm lấy tay Phượng Lan Dạ, đau

lòng kéo nàng, ôm vào trong ngực: "Lan Nhi, trận chiến này nhờ có nàng."

Nếu không phải có tiếng đàn của nàng ngăn trở những quân phản loạn

kia tiến công, chỉ sợ lúc này bọn họ đã vào thành. Đến lúc đó cho dù người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.