hành lang không có người nào, vội vàng chạy qua chỗ tối gọi Thiên Bột
Thần: "Hai người các ngươi lập tức tìm tòi khắp mọi nơi, sau đó lên cả lầu
ba tra một chút xem có cái gì không."
"Dạ" Hai người trong bóng tối lên tiếng rời đi. Lúc này có một người đi
tới, vô ý đụng vào Phượng Lan Dạ, đợi đến người nọ nhanh chóng rời đi,
trong tay Phượng Lan Dạ liền có một tờ giấy, mở ra thấy trên đó viết:
"Thụy Vương Nam Cung Duệ cùng An vương Nam Cung Quân đều ở
đây, trong gian phòng trang nhã số một phía tây, lúc trước thời điểm các
nàng đi lên, bọn họ thấy được."
Phượng Lan Dạ đọc xong, liền không hề nữa gì nói, cùng Thủy Ninh
nhìn nhau, ngồi trong hành lang xem mỹ nhân trên dưới trái phải. Cuối
cùng nhìn về lầu ba, trong đồng tử chợt lóe lên tia sắc bén, đang muốn đánh
giá cẩn thận, bỗng nhiên từ gian phòng cách vách đi ra một nữ tử, nữ nhân
này áo lưới như mây, mặt như phù dung, thân thể mềm mại linh lung thích
thú, dĩ nhiên là vưu vật trời sinh. Nàng ta sau từ gian phòng cách vách đi ra,
quanh thân trong nháy mắt đầy sát khí, lãnh ý tràn ngập.
Mà Phượng Lan Dạ liếc cái liền nhận ra nữ nhân này là ai, thiếp thân thị
nữ của Tấn vương Nam Cung Trác - Thu Đồng, không nghĩ tới Thu Đồng
lại có mặt ở Tuyết Nhạn Lâu, xem ra nơi này quả nhiên nổi danh a. Phượng
Lan Dạ thở dài một tiếng, cúi đầu nhìn đất. Mà Thu Đồng vừa nhìn thấy
người xa lạ xuất hiện, cảnh giác nhìn chằm chằm các nàng, thấy chỉ là hai
tiểu tử, cũng không có nói gì, vội vàng tiêu sái đi xuống lầu. Đoán rằng
nàng ta không nhìn thấy, Phượng Lan Dạ thở phào nhẹ nhõm, đang nhấc
chân chuẩn bị tiến vào phòng mình thì bỗng nhiên cách vách vang lên một
tiếng thét lên:
"Vô liêm sỉ, các ngươi muốn làm gì?"