ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 2598

không có gì phải sợ, nhưng bây giờ Tiểu Bảo Nhi ở trong tay, bọn họ không
thể để cho bất luận kẻ nào xúc phạm tới thằng bé.

"Diệp, sợ rằng khuya hôm nay sẽ xảy ra chuyện."

Nam Cung Diệp cũng biết, nên nghiêng đầu nhìn Phượng Lan Dạ, rồi lại

nhìn Tiểu Bảo Nhi trong ngực, trầm giọng mở miệng: "Lan Nhi, để Thiên
Bột Thần cùng Ngọc Lưu Thần đưa nàng và con rời đi trước, ta sẽ theo
sau."

Phượng Lan Dạ vừa nghe, không nguyện ý rời hắn mà đi, lại nhìn về

Tiểu Bảo Nhi. Con còn nhỏ như vậy, giờ phút này tựa hồ cảm nhận được
sầu lo trong lòng mẫu thân, mở mắt nhìn Phượng Lan Dạ, không khóc
không làm khó, bỗng nhiên câu môi nở nụ cười.

"Diệp! Nhìn này! Bảo Nhi cười, con cười a."

Hai người cùng nhau ngắm Tiểu Bảo Nhi, mông lung hào quang. Tiểu

Bảo Nhi toét miệng, cho hai người họ một nụ cười ấm áp, thật giống như
đang khích lệ phụ mẫu không nên lo lắng như vậy. Tâm Phượng Lan Dạ ấm
áp , ngẩng đầu nhìn Nam Cung Diệp.

"Diệp, để cho Thiên Bột Thần cùng Ngọc Lưu Thần đưa Bảo nhi về Nhu

Yên đảo đi. Ta nghĩ kế tiếp, bất kể là đường này, hay là trở lại Định Châu,
chỉ sợ đều có người ngăn trở, đợi dọn dẹp sạch sẽ hết thảy, chúng ta sẽ đem
Bảo Nhi đón trở lại."

"Còn nàng?"

Nam Cung Diệp biết đây là biện pháp tốt nhất rồi. Bảo Nhi quá nhỏ, lại

sinh non, đi theo bọn họ chỉ sợ một chút vô ý cũng sẽ gặp nguy hiểm chí
mạng, chỉ có đem con đưa tới Lôi Yên đảo mới là biện pháp chính xác
nhất. Nhưng Nam Cung Diệp vẫn không dám mở miệng, Bảo Nhi là tính
mạng của Lan Nhi, nàng làm sao nguyện ý rời con được? Không nghĩ tới,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.