ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 292

Bên trong thư phòng yên tĩnh như chỗ không người, Nguyệt Cẩn cùng

Nguyệt Hộc hai người nào dám làm rối loạn suy nghĩ của hắn.

Nam Cung Diệp vẫn trầm mặc, một lúc lâu mới mỉm cười, hắn cười một

cái lập tức khiến cho cả khuôn mặt toát ra tia sáng kỳ dị, tựa như một cây
Thiên Sơn tuyết liên, thanh khiết tươi đẹp, sáng chói khắp phòng, ngay cả
Nguyệt Cẩn cùng Nguyệt Hộc cũng nhìn đến ngây người, chủ tử lúc nào thì
cười đến tươi đẹp như thế, từ trước cho tới nay, hắn vẫn rất lãnh khốc vô
tình, giờ phút này dường như hắn đã gặp được chuyện mà mình cảm thấy
hứng thú.

Là Tiểu công chúa của Vân Phượng quốc kia sao? Không biết vì sao

nàng ta lại lọt vào mắt của chủ tử.

"Không có chuyện gì nữa rồi, hai người các ngươi đi ra ngoài đi."

"Dạ, chủ tử."

Hai người nhìn nhau lui ra ngoài, gian phòng an tĩnh lại, những tia sáng

còn lại ở chân trời rủ xuống chiếu vào rèm cửa sổ màu đinh hương, soi rọi
trên khuôn mặt của hắn càng phát ra vẻ tuyệt sắc, tươi đẹp u nhã, cả phòng
đầy hương thơm như hoa hồng đẹp đẻ nở rộ ở bờ bên kia.

Mặt trời cuối cùng đã chìm mất dưới rặng mây đỏ ở đường chân trời,

màu xanh của bóng đêm bắt đầu toả ra, bao phủ cả vùng đất, phút cuối
cùng của một ngày đã khép lại.

Phượng Lan Dạ ở trong phòng luyện tập tâm pháp, Huyền Thiên tâm

pháp của nàng đã càng ngày càng thuần thục rồi, thu phát hết sức tự nhiên,
chẳng qua là cho tới bây giờ nàng cũng không ở trước mặt người khác thi
triển, nếu như không phải cần thiết, nàng sẽ không hy vọng nhanh như vậy
lại lộ ra chân tướng của mình, ngoài ra còn có âm sát huyền diệu nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.