ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 387

Phượng Lan Dạ tiếng nói càng trở nên trầm thấp, một bàn tay nắm Vụ

Tiễn, tay kia thì khẽ vuốt tóc mai của nàng, cảm thấy nữ tử này làm như
vậy thật ngu thật là ngu, sự hào hiệp của nàng, vẻ ngang ngạnh không chịu
bó buộc của nàng, nhưng một nữ tử có cá tính cương liệt như thế, tình
nguyện vì tình mà tự tử, cũng không muốn phải đau lòng mà sống.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Phượng Lan Dạ cảm nhận được sinh mệnh ở

trong tay của mình ngày càng xói mòn, lòng nàng càng lúc càng lạnh, thậm
chí đã bắt đầu toát ra hận ý.

Nam Cung Quân, nếu như Vụ Tiễn xảy ra chuyện, ta sẽ không bỏ qua

cho ngươi.

Nàng âm thầm nhớ kỹ, nhưng mà cửa phòng bỗng nhiên vang lên một

tiếng cạch, có người giống như lốc xoáy mà vọt vào trong, một phen hấp
lách qua thân ảnh nhỏ bé, ôm lấy người trên, ở giường điên loạn mà rống
to.

" Vụ Tiễn, Vụ Tiễn, ngươi đang làm cái gì?"

Phượng Lan Dạ đứng thẳng người lên, liếc mắt một cái liền thấy rõ,

người vừa đến quả nhiên là An vương Nam Cung Quân, trên gương mặt
tuấn lãng của hắn hiện lên sự hoảng loạn hiếm thấy, tiếng nói khàn khàn
một lần rồi lại một lần kêu tên người nằm ở trên giường.

Trong phòng còn có mặt của người khác, Văn Lương cùng một gã thái y.

Phượng Lan Dạ bước qua đó, một phen giữ chặt chay An vương Nam

Cung Quân, trầm giọng mệnh lệnh: "Mau thả nàng ra, nàng còn thở, để thái
y thi châm cầm máu cho nàng."

Vừa rồi nàng sở dĩ không trổ hết tài nghệ, là bởi vì thân phận hiện tại,

nên mặc nàng biết phương pháp thi châm để cứu, nhưng lại không có kim
châm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.