Trong phòng khách, Tần Trăn rất biết điều, tựa hồ đến giờ phút này mới
biết rằng tiểu nha đầu này rất lợi hại.
Tuy trước kia hắn biết tiểu nha đầu này bất phàm, nhưng không nghĩ đến
nàng thế nhưng không có tình cảm, tâm ngoan thủ lạt, nhưng vương gia
bọn họ lại muốn nàng bằng mọi giá.
"Tham kiến Cửu công chúa."
"Tần quản gia, nói đi, thứ này từ nơi nào mà đến ?"
" Vương gia chúng ta muốn gặp Cửu công chúa "
Tần Trăn cũng không trả lời nàng, mà trực tiếp nói ra mục đích đến gặp
Phượng Lan Dạ, trên tay hắn đã có vật này, đương nhiên là người nọ cũng ở
trong tay bọn họ, tuy Tần Trăn không có nói thẳng, nhưng Phượng Lan Dạ
liếc mắt một cái liền biết ý tứ của hắn, người đúng là trong tay bọn họ.
Không nghĩ tới ngày đó diệt quốc, ngũ công chúa Phượng Lan Hoa
không có chết, mà bị Tấn vương Nam Cung Trác dẫn theo trở về, sau đó
giống như nàng đi đến Thiên Vận hoàng triều, nhưng thân phận hai người
thì không giống nhau, một người là vong quốc nô lệ, một người được dấu
trong vương phủ.
Phượng Lan Dạ nheo mắt lại suy tư, nhưng không nói gì, Hoa Ngạn đã
sớm kích động kêu lên.
"Công chúa, cứu ngũ công chúa đi, cứu ngũ công chúa đi, công chúa."
Phượng Lan Dạ mắt lạnh liếc nhìn nàng một cái, dọa Hoa Ngạc lập tức
im miệng, tính tình của công chúa cũng không tốt, nàng không thích bị kích
động , chọc giận nàng, đừng nói ngũ công chúa, chính là ngay cả bản thân
mình cũng đừng có thứ tốt để ăn.