người hắn chứ, bản thân mình thật sự là rất đáng chết mà, nghĩ vậy, quanh
thân liền thoát ra hàn khí, tựa như hổ rình mồi, nhìn chằm chằm Ngọc Tiễn,
nghiến răng nói.
“Ta đã làm theo ý muốn của ngươi, gả cho Tề vương ? Giải dược đâu?”
“Đây là ý tứ của ngươi sao?” Ngọc Tiễn nheo mắt lại, lông mi dài khẽ
lay động, phong tình vạn chủng, tối nay hắn không có mặc bạch y, mà là
cẩm bào màu tím, thắt lưng buộc đai lưng màu bạc thêu ngàn đóa hải
đường, khí chất tao nhã, giơ tay nhấc chân càng là tao nhã kính diễm.
Ngọc Tiễn khoanh hai tay ở trước ngực, vẻ mặt ra bộ dáng lưu manh ,
thế nhưng đáng chết lại càng làm hắn tà mị hơn.
Bất quá Phượng Lan Dạ đã bị hắn làm cho tức giận, không có tâm trạng
thưởng thức phong tư của hắn, nàng giống như con nhím nhỏ trừng mắt
nhìn chằm chằm hắn.
“Nói đi, ngươi muốn cho ta gả vào Tề vương phủ, có phải là có mục
đích, do ngươi cùng Tề vương có cừu oán, cho nên ngươi muốn ta làm gian
tế giúp ngươi báo thù có phải không?”
Phượng Lan Dạ hùng hổ nói xong, Ngọc Tiễn liền chớp mắt một cái
ngây ngẩn người, hơn nửa ngày mới nhìn nàng lẩm bẩm, ngạc nhiên, vẻ
mặt vô tội, giống như bông hoa không nhiễm bụi trần.
“Ngươi.. cái đầu nhỏ của ngươi nghĩ cái gì a? Trí tưởng tượng thật phong
phú, ai nói cho ngươi là ta cùng Tề vương có cừu oán , muốn ngươi đi vào
làm gian tế ?”
“Vậy ngươi muốn gì? Không phải ý này thì là cái gì?”Phượng Lan Dạ
trợn tròn mắt, nghiêm túc suy nghĩ , sau cùng kết luận một câu: “Chẳng lẽ
ngươi cùng Tề vương là bằng hữu, bởi vì Tề vương quái gở biến thái,
ngươi liền đem ta đưa vào, chẳng lẽ là lý do này sao?”