ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 688

“Uh.” Phượng Lan Dạ gật đầu, đinh xoay người quay trở lại, tự nhiên lại

thấy phía trước không xa có một tòa cung điện, tuy rằng thê lương nhưng
lại rất yên bình, được bao quanh bởi một rừng thông xanh xanh, giống như
Dao Trì tiên cảnh ẩn mình trong mây núi trời biển, tuy rằng vắng vẻ im
ắng, thế nhưng cảnh vật lại rất đẹp, khiến Phượng Lan Dạ động tâm, không
khỏi tò mò vể địa phương phía trước,

“Nơi này có một tòa cung điện, nếu đã tới, chúng ta vào xem đã.”

“Vương phi.”

Diệp Linh cùng Hoa Ngạc mặt biến sắc cùng kêu lên, các nàng đều cảm

thấy cung điện phía trước rất âm u tĩnh mịch, đừng nói là đi tới đó, chỉ nhìn
thôi mà chân đã nhũn ra, làm gì còn tâm tình đi tới đó, thế nhưng Phượng
Lan Dạ căn bản không thèm để ý tới các nàng, cứ đi thẳng về phía trước.

Men theo con đường nhỏ, đi một lúc liền tới trước cửa cung điện, đó là

một hồ nước trong xanh, trên hồ có một cây cầu bắc qua, hai bên thành cầu
bạch ngọc được chạm khắc hoa lan, đến khi mấy người các nàng đi tới, liền
phát hiện có mấy tiểu thái giám đang quét dọn trước cửa, Hoa Ngạc và
Diệp Linh cuối cùng cũng thở dài một hơi, may quá, hù chết các nàng mất.

Mấy tiểu thái giám tựa hồ vô cùng kính ngạc đối với sự xuất hiện của các

nàng, có một tiểu thái giám vội chạy tới.

“Người không phận sự không được tiến vào.”

Phượng Lan Dạ nhấp môi, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên

“Đây là nơi nào?”

“Ngọc Vãn điện.”

Ngọc Vãn điện, Phượng Lan Dạ nhíu mày, nơi này dành cho ai ở, cảnh

vật thanh nhã, biệt lập với các cung điện khác, phong cảnh được sắp xếp,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.