Phượng Lan Dạ dùng sức gật đầu, bất quá lập tức lại bổ xung một câu:
"Nhưng ta cũng không làm chuyện dối trá, gian dâm, phạm pháp, ngoài
cái này ra những chuyện khác đều có thể."
Nam Cung Diệp không còn gì để nói, chẳng lẽ mình nhìn qua lại giống
như kẻ dối trá gian dâm hay phạm tội sao? Chỉ có thể nói nha đầu kia lòng
phòng bị quá nặng rồi, mặc dù mình cũng phòng bị như thế, đừng nói đến
người khác, nếu muốn làm cho nàng hoàn toàn tiếp nhận cùng tín nhiệm,
xem ra hắn cần phải tiếp tục cố gắng.
"Nói xem, muốn ta làm cái gì?"
Nam Cung Diệp hai mắt nhìn xuống, bóng râm của hàng mi dài đổ
xuống khuôn mặt như ngọc, khiến cho ngũ quan lập thể hoàn mỹ, giống
như được điêu khắc mà thành,càng tăng thêm lạnh lẽo, lúc này có vẻ như
hắn không hề nhìn Phượng Lan Dạ, mà đang suy nghĩ cái gì đó, sau đó
chậm rãi, ung dung lười biếng mở miệng.
" Làm Tề Vương phi, không bao giờ rời khỏi."
Phượng Lan Dạ vốn đang phòng bị , tưởng rằng hắn lại đưa ra yêu cầi gì,
không nghĩ tới là ý này, nói thật ra, làm Tề Vương phi chính là điều tốt
nhất, chẳng những có hắn bảo vệ, lại được người khác tôn trọng, đến nơi
nào cũng có người cúi chào, trên đời này đại khái không có chuyện gì thú
vị hơn rồi.
" Được thôi, ngươi là muốn cho ta giúp ngươi che dấu chuyện đoạn tụ
đúng không?"
Phượng Lan Dạ vốn một lòng khẳng định Nam Cung Diệp là đoạn tụ,
thứ nhất bởi vì Nam Cung Diệp lúc đầu nói dối với nàng, thứ hai bởi vì
nàng từ nhỏ đến lớn không có ai đối với nàng tốt như vậy, trong đầu nàng
thật sự tưởng tượng không ra có người đối xử tốt với người khác mà không