"Ngươi sai người ta hạ độc hại Vụ sườn phi, đây là phạm vào trọng tội,
bây giờ có Thanh Mạn làm chứng, ta sẽ giao ngươi cho An Vương xử lý,
để hắn nói cho ngươi biết ta có thể đánh ngươi hay không."
Âu Dương Tình ngây người, không nghĩ Thanh Mạn lại dám bán đứng
mình, quay đầu nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Thanh Mạn, hận
không thể ăn nàng ta: "Tiện nhân nhà ngươi giỏi lắm, ngươi chờ chết đi."
Phượng Lan Dạ mắt thấy Âu Dương Tình nói không ra lời, nhẹ nhàng
quay đầu, phất phất tay phân phó Tiểu Đồng cùng Tiểu Khuê: "Lại đây dìu
chủ tử các ngươi"
"Vâng."
Hai người đã đi tới, Hoa Ngạc cùng Diệp Linh cũng dừng tay, Phượng
Lan Dạ đứng lên, bảo Văn Lương mở cánh cửara.
Văn Lương vừa thu tay lại, mấy người ngoài cửa đang đẩy cánh cửa liền
ngã nhào vào, chỉ thấy phòng ngủ khắp nơi lôn xộn, ngổn ngang mấy người
nằm trên mặt đất, trong đó có An Vương phi, đã hôn mê rồi , nhan sắc vốn
đã tầm thường nay mặt lại xưng phù giống như cái bánh lớn, Lâm quản gia
vừa nhìn tình trạng này, bị dọa cho sắc mặt đại biến, đưa tay chặn mấy
người ngoài cửa lại, sợ hãi nhìn đám người Phượng Lan Dạ, Phượng Lan
Dạ cùng Văn Lương tiến về phía trước, bọn họ liền một bước lui về phía
sau.
Phượng Lan Dạ trong mắt đều là sát khí, quanh thân bao phủ lệ khí tàn
nhẫn.
Người của An vương phủ nhất thời không dám động vào nàng , Lâm
quản gia bước một bước lui về phía sau hô lên: "Tề Vương phi, ngươi dám
đả thương Vương phi của chúng ta, Vương gia chúng ta sẽ không bỏ qua
cho ngươi."