ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 927

Một con rồng phỉ thuý hình dạng bay lên không dài khoản mười một

thước (TT: ta không biết rõ một thước bao nhiêu mét nên giữ nguyên văn),
trong suốt xanh biếc, loang loáng như mặt đầm, vừa nhìn cũng biết là thứ
tốt, một khối phỉ thúy lớn như vậy, chưa nói đến việc nó có phải là kỳ vật
trời ban hay không, chỉ riêng khối phỉ thúy thôi cũng đã là bảo vật hiếm
thấy của thế gian, huống chi nó được điêu khắc tinh tế tỉ mỉ như thế, nên
một lúc nhất thời trong đại điện mỗi người đều có một phản ứng khác nhau.

Có người cao hứng, có người buồn bực, có người tức giận khó chịu.

Tấn vương Nam Cung Trác vừa rồi còn thật cao hứng, đến khi thấy bảo

bối của Nam Cung Liệt vừa hiện thân, lập tức âm ngao vô cùng, chẳng lẽ
hôm nay lại là lễ vật của Sở Vương phủ đứng nhất, càng nghĩ càng không
cam lòng, tại sao những thứ tốt đều bị hắn giành trước.

Trong đó những đại thần thuộc phe Sở Vương , khen không dứt miệng.

Hạo Vân đế nhếch môi, lộ ra nụ cười hiếm thấy, trong con ngươi sâu u

hiện lên hứng thú , mắt không nháy không chớp nhìn con rồng phỉ thuý kia.

Phượng Lan Dạ mắt lạnh nhìn tất cả, từ xưa nay hoàng đế cho dù khôn

khéo cơ trí hơn nữa, chỉ sợ cũng chạy không thoát quyến rũ của những kỳ
vật mang điềm báo trước, Nam Cung Liệt thật là có tâm tư a, nếu không
phải mình đã động tay động chân, chỉ sợ hôm nay lễ vật của hắn đúng là
hạng nhất, nàng nghĩ đến việc hắn lợi dụng mình, khóe môi lên nụ cười.

Tối hôm đó, nàng đã bỏ một chút đan dược trên mình con rồng, đan dược

này có màu đỏ , khi gặp nhiệt thì chảy ra, không biết ngọc long phun ra
chất lỏng màu đỏ, thì Hạo Vân đế sẽ tức giận như thế nào?

Phượng Lan Dạ đang nghĩ đến nhập thần, ở một bên đại điện đã có người

kêu lên.

"Ngọc long chảy máu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.