ĐỢI ANH Ở TORONTO - Trang 258

Chương 26: Anh mong em hạnh phúc

Vi tỉnh dậy khi ánh nắng sớm chiếu qua mành cửa sổ đến tận

giường ngủ. Cô mở mắt nhìn những hạt bụi li ti đang bay lượn trong
luồng ánh sáng đó, rồi lại nhắm mắt, chui đầu vào trong chăn.
Lâu lắm cô mới có một ngày thứ bảy thư thái, không phải vắt chân
lên cổ chạy deadline như thế này. Vi lười biếng cuộn mình lại, vẫn
còn muốn ngủ thêm chút nữa. Nhưng mới được vài phút thì tiếng
chuông điện thoại đột ngột vang lên, dứt cô ra khỏi trạng thái lơ mơ.
Vi với tay nhấc chiếc điện thoại di động để ở đầu giường, áp vào
tai: “Hello” - Cô nói vào máy với giọng còn ngái ngủ.

- Chào em. Anh có đánh thức em không đấy? - Giọng miền Nam

trầm ấm vang lên từ đầu dây bên kia.

- Anh Quân - Vi ngồi phắt dậy, mừng rỡ kêu lên - Anh đi đâu mà

không nói với em một tiếng. Anh có biết em gọi cho anh bao nhiêu
lần không được không? - Sau phút mừng rỡ ban đầu, cô bắt đầu
chuyển sang giọng trách móc.

- Anh xin lỗi - Đầu dây bên kia thoáng chút ngập ngừng.

- Có chuyện gì thế ạ? - Vi lo lắng hỏi. Cách trả lời thật không

giống anh chút nào.

- Không có gì. Xin lỗi vì gọi cho em sớm thế này, chắc tại anh

không ngủ được nên không để ý thời gian. Em có khỏe không?

- Em vẫn bình thường thôi. Nghe bác nói anh đang ở Vancouver?

- Ừ, anh tới đây học một khóa nấu ăn đồ Tây, kết hợp du lịch

luôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.