ĐỢI ANH Ở TORONTO - Trang 259

- Anh định đi bao lâu? - Cô hỏi.

- Khóa học cũng sắp kết thúc rồi, nhưng anh định ở lại thêm

mấy tuần để đi chơi. Công việc của em ổn định rồi chứ?

- Vâng, mọi chuyện đều tốt… Anh Quân… - Vi thoáng chút do

dự.

- Ừ, sao em?

- Sao anh đi không nói gì với em? Anh giận em phải không?

- Đâu có… Anh không giận gì em hết… - Sau phút ngập ngừng,

đầu dây bên kia bỗng nhiên im lặng.

Vi bắt đầu cảm thấy lúng túng vì không khí của cuộc nói

chuyện đang có chiều hướng gượng gạo. Xưa nay với Quân, cô luôn
thoải mái vì anh là người có tài dẫn dắt câu chuyện một cách hết
sức tự nhiên. Bây giờ cái trọng trách ấy được đẩy sang phía cô khiến
cho Vi không biết phải xoay sở thế nào. Cô đành rụt rè mở miệng:

- Bao giờ anh về? Em muốn gặp anh một chút. Hôm đó… có

nhiều chuyện em chưa nói hết được với anh.

Lại một khoảng im lặng hết sức gượng gạo. Rồi Vi nghe thấy

tiếng anh ngập ngừng trong điện thoại:

- Vi, xin lỗi em. Không phải anh không muốn báo cho em biết

việc anh đi Vancouver, nhưng anh thực sự không đủ can đảm để gặp
mặt hay nói chuyện với em sau ngày hôm đó… Anh nhận được tất cả
bốn mươi hai cuộc gọi của em, nhưng anh không dám nhận một cuộc
gọi nào cả, vì anh không biết sẽ phải nói gì với em nếu anh bắt
máy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.