ĐỢI ANH Ở TORONTO - Trang 181

Rồi, rất khẽ khàng, cô rút tay mình ra khỏi bàn tay anh, vờ như

đưa tay lên vuốt tóc để che giấu ánh mắt bối rối của mình. Anh
không có phản ứng gì, nhưng bàn tay anh vẫn để nguyên ở tư thế cũ,
như thể vẫn còn đang nuối tiếc.

Vi lại trở về với tâm trạng nặng như đeo đá. Cô không biết mình

đã xem những gì, đã ăn những gì nữa. Cô chỉ đi theo anh như một cái
máy. Cô muốn nói với anh một ngàn lần từ xin lỗi. Cô muốn nói
với anh rằng cô cần thêm thời gian. Cô muốn nói với anh rằng cô
mang ơn anh nhiều lắm… Nhưng rốt cuộc cô đã chẳng nói với anh
được lời nào.

Suốt dọc đường về, không ai nói với ai một lời. Vi bận bịu với

những suy nghĩ của mình trong lúc Quân tập trung vào việc lái xe. Cô
không biết rằng trong lòng anh cũng đang ngổn ngang nỗi niềm.
Anh biết, anh vẫn chưa tìm được chiếc chìa khóa để mở cửa vào trái
tim cô. Và có lẽ cô cũng chưa sẵn sàng cho một sự lột xác. Anh có thể
cảm nhận được cái không khí gượng gạo mỗi khi anh cố gắng tiến
gần hơn vào thế giới nội tâm của cô. Những suy nghĩ miên man,
những hình ảnh lộn xộn lần lượt lướt qua trong đầu anh rồi dừng
lại ở khuôn mặt Nguyên. Từng chữ, từng lời của cuộc nói chuyện hôm
đó anh vẫn còn nhớ như in, như thể chúng được tạc vào tâm trí anh
vậy. Anh sẽ phải tìm cách nào đây để chinh phục được trái tim cô?
Một bài toán quá khó. Nhưng anh vẫn còn thời gian. Đến tháng sáu
này cô mới tốt nghiệp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.