ĐỢI ANH Ở TORONTO - Trang 216

tức về em nhưng không thể đến gặp em, không thể chạm vào em
mới đau đớn làm sao, khốn khổ làm sao. Tôi không dám xuất hiện
một chút nào trong cuộc sống của em hai năm đó là vì tôi không
muốn làm em xáo trộn, để em có thể chuyên tâm vào việc học. Vậy
mà trong mắt em, tôi không hơn gì một kẻ lừa đảo, ích kỷ chỉ biết
nghĩ đến bản thân mình. Sao em có tài hành hạ người khác đến
thế?

Anh nói một hơi, như đang muốn trút hết những gì chất chứa

trong lòng anh hơn hai năm qua, kết thúc bằng một cái xoay đầu,
hai tay giữ chặt cho khuôn mặt cô đối diện với anh, gần đến nỗi
mũi của cô tưởng như sắp chạm vào mũi anh. Anh nhìn xoáy vào
mắt cô một cách dữ dội. Cô cảm thấy cứng đờ cả người, đôi mắt
anh như có một luồng điện chiếu vào khiến cho hai má cô nóng
bừng. Cô nhớ lại cái cách anh vẫn thường nói một tràng không nghỉ
như vậy mỗi khi có điều gì bức xúc.

- Buông em ra - Cô khẽ kêu lên.

Lúc đó, anh mới chợt nhận ra đã mạnh tay với cô, vội buông tay

khỏi đầu cô, ngồi xa ra một chút, không nói câu gì, dường như vẫn
chưa bình tĩnh lại. Vi cũng im bặt trước cơn phẫn nộ của anh, từng lời
nói của anh bắt đầu thấm mềm trái tim cô. Nước mắt nhỏ ra từ
lúc nào cô không hề hay biết. Một bàn tay nhẹ nhàng gạt những
giọt nước mắt đang lăn trên má cô. Anh chẳng bao giờ mang theo
mùi soa hay khăn giấy, bất giác cô so sánh. Nhưng những ngón tay
anh mềm mại và dễ chịu hơn bất kỳ một thứ khăn giấy nào.

- Anh không tìm cách liên lạc với em suốt thời gian qua là vì

không muốn em bị xáo trộn hay vì cam kết anh đã hứa với Quân? -
Cô hơi nhếch miệng cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.