ĐỢI ANH Ở TORONTO - Trang 221

một cách thái quá ra thì cô cũng có thể coi là một cô gái đáng mến.
Nhưng mà chỉ thế thôi, cô không phải là mẫu phụ nữ mà anh thích.
Anh sẽ quên cô ngay sau bữa tiệc hôm đó.

Nhưng cô không để cho anh được phép quên. Nếu anh có muốn

quên thì cô cũng phải nhắc cho anh nhớ tới cô, bằng rất nhiều
biện pháp: tin nhắn, điện thoại, gặp mặt trực tiếp, gửi điện hoa,
thiệp chúc mừng, quà tặng… nhân bất cứ ngày lễ hay dịp kỷ niệm
nào… Cô không ngại tới thẳng ngân hàng để gặp anh trong giờ làm
việc, và cả ngoài giờ làm việc nữa. Được một thời gian, anh bắt đầu
thấy ngạt thở, và khó chịu, cảm thấy mình giống như một mục tiêu
bị săn đuổi. Nhưng anh cũng không muốn làm tổn thương cô, vì vậy,
ba mươi sáu chước, chước chuồn là hơn. Anh bắt đầu tìm cách
tránh mặt cô… Đến lần thứ năm thì cô tới tận nhà khiến anh
không có cách nào tránh được. Lần này cô ngửa bài với anh:

- Chắc anh cũng hiểu tình cảm của em dành cho anh. Nếu chúng

mình kết hôn, thì sẽ là việc tốt cho cả hai nhà. Bố em có thể giúp
đỡ nhiều cho công việc của gia đình anh.

Anh đã cười khẩy vào cái đề nghị trơ trẽn của cô. Thực ra anh

không hề có ý định làm cho cô mếch lòng, nhưng có giàu tưởng
tượng đến mấy, anh cũng không bao giờ nghĩ rằng cô lại có thể
thẳng thừng như thế. Cô chẳng vì thế mà sờn lòng. Cô cho anh thời
hạn một tuần để suy nghĩ. Nhưng anh bảo anh không cần đến
ngần ấy thời gian mới quyết định được. Anh thậm chí còn không
yêu cô thì làm sao có thể nói đến chuyện kết hôn cơ chứ. Trước thái
độ kiên quyết của anh, cô chỉ cười nhạt: “Đừng vội vàng như thế,
em thật lòng yêu anh, Nguyên ạ”.

Anh đã dám cự tuyệt tình cảm của cô sao? Càng nghĩ cô lại càng

tức tối. Cô thì có gì là không tốt chứ: ưa nhìn, cá tính, có học thức
đàng hoàng, lại là con gái duy nhất của một quan chức cao cấp…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.