ĐỢI ANH Ở TORONTO - Trang 228

năm qua, dù có là kẻ vô tình nhất thì cô cũng phải nhận ra tấm lòng
chân thành mà Quân dành cho cô. Cho dù hoàn cảnh như thế nào,
cô cũng không thể phủ nhận rằng, nếu không có Quân, làm sao cô
có được như ngày hôm nay? Không, cô không phải là loại người qua
cầu rút ván, cô không thể quay lưng lại với Quân để trở về bên anh
được.

- Em không thể hứa với anh điều gì cả - Cô nhìn anh lắc đầu -

Có quá nhiều trở ngại giữa chúng mình. Em không muốn làm cho
tình hình thêm phức tạp.

- Tình hình vốn dĩ đã thế rồi, em từ chối anh thì chỉ làm cho

cả hai đau khổ thôi, chứ có thay đổi được điều gì đâu? Vì thế anh
mới cần em tin anh - Anh kêu lên tuyệt vọng - Anh sẽ giải quyết
tất cả mọi chuyện. Hãy kiên nhẫn thêm chút nữa Vi ạ.

- Nhưng em không muốn làm đau lòng những người khác chỉ vì

hạnh phúc của riêng mình. Liệu sau này anh có ngủ yên được không
khi biết có bao nhiêu người đang oán hận mình.

- Nhưng đó đâu phải lỗi của mình? Vi, xin em, đừng cố chấp như

thế - Giọng anh đã chuyển sang van nài.

Phải, đó có thể không phải lỗi của cô, cũng chẳng phải lỗi của anh,

nhưng rốt cuộc, mối quan hệ của anh và cô đã kéo theo biết bao
nhiêu hệ lụy. Mà những vấn đề phải lo nghĩ trong cuộc sống của cô
đã quá thừa thãi rồi, sẽ không có chỗ cho bất kỳ một rắc rối nào
thêm nữa.

- Em thật sự cảm ơn anh đã giúp đỡ em. Em đã có việc làm rồi.

Em cũng có một khoản tiền tiết kiệm nhỏ. Cho em thêm thời gian…
Số tiền mà anh đã giúp em, em sẽ trả anh dần dần - Cô nói mà
không nhìn anh, lặng lẽ rút tay mình ra khỏi bàn tay anh đang nắm
chặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.