ĐỢI ANH Ở TORONTO - Trang 234

Tòa nhà NKT đã hiện ra trước mắt Vi. Cô khẽ thở dài, dứt ra khỏi

dòng suy nghĩ miên man. Vi nhấn nút gọi thang máy lên tầng năm.
Giờ này mà văn phòng vẫn đang có rất nhiều người làm việc. Vi ngó
vào phòng Nam nhưng không thấy anh ở đó, cô nghĩ chắc có lẽ
hôm nay anh không đến văn phòng. Đối với cô, Nam vừa là sếp
của cô, vừa là một người bạn tốt mà cô có thể tin cậy, đồng thời
cũng là một ân nhân. Cô vẫn luôn nghĩ rằng, nếu không có anh,
chưa chắc cô đã được tuyển dụng vào công ty này.

Vi lặng lẽ vào cabin của mình, mở máy tính in đống tài liệu mang

về nhà để tối lại tiếp tục nghiên cứu. Xong việc, cô ôm xấp giấy
tờ trong tay, gọi thang máy xuống sảnh. Bây giờ thì chẳng còn bụng
dạ nào để ăn uống. Mà thật kỳ lạ là cô cũng không còn cảm thấy đói
nữa, chắc có lẽ rẽ vào quán McDonald bên kia đường mua một cái
hamburger cho xong bữa. Quyết định như vậy, Vi mở cửa kính bước
ra ngoài.

“Vi” - Một tiếng gọi khẽ khiến cô giật mình ngẩng lên. Nguyên

đang đứng dựa lưng vào tường, khuôn mặt khuất trong bóng tối,
chỉ thấy chiếc áo khoác màu ghi của anh sáng lên dưới ánh đèn
đường. Vi bước lại phía anh trước khi đầu óc cô kịp hoạt động.

- Sao anh lại ở đây? - Cô bối rối thốt ra một câu hỏi vô nghĩa.

- Anh chờ em - Anh khẽ trả lời, bước lại gần cô.

Trong ánh sáng vàng dịu của ngọn đèn đường, Vi nhìn thấy

khuôn mặt với những đường nét quen thuộc của anh bỗng nhuốm
một vẻ u tối. Đôi mắt anh đang nhìn cô chăm chú. Tim Vi lại nhói
lên. Cô định bảo anh là có chuyện gì để gặp nhau nữa đâu, rằng cái
gì cần nói cô đã nói hết cả rồi, nhưng không hiểu sao, cô lại chỉ
thốt ra được một câu, nửa như câu hỏi, nửa như trách móc:

- Sao anh không hẹn trước, nhỡ em không ở văn phòng thì sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.