phim tình cảm ướt át, không mặn mà lắm với các phim hành động,
siêu nhân hay giả tưởng, cuối cùng Vi quyết định dừng lại ở một bộ
phim hoạt hình mới có tên là Hotel Transylvania. Hình như bây giờ
đang hot mô-tip tình yêu giữa ma cà rồng và con người - Vi thầm
nghĩ khi nhìn thấy nhân vật nữ chính là một cô bé ma cà rồng đáng
yêu, trong khi nam chính là một cậu bé mặt đầy tàn nhang.
Lâu lắm rồi Vi mới lại được cười sảng khoái như thế. Bộ phim
hài hước một cách dễ thương. Đúng là phim cho trẻ con, ma cà rồng
và quái vật đủ cả nhưng lại chẳng làm ai sợ hãi. Chỉ có duy nhất một
điều Vi không lường trước được đó là cô đã khóc trong khi xem
phim. Sau tất cả những tiếng cười, cô vẫn không thể kìm được nước
mắt khóc thương cho mối tình trắc trở của cô bé ma cà rồng ngây
thơ, mồ côi mẹ, chưa một lần bước chân ra khỏi vòng tay bao bọc
của người cha. Một mối tình quá trong sáng, nhưng lại bị chia cắt
chỉ vì cô bé và cậu bé đó thuộc về hai thế giới khác nhau, chỉ vì
những định kiến áp đặt của xã hội và rào cản từ chính những người
thân yêu của đôi bạn trẻ. Vẫn biết cái tật mau nước mắt thật khó
sửa, nhưng trong thâm tâm, Vi biết mình khóc một phần vì bộ
phim khiến cho cô không khỏi liên tưởng đến câu chuyện của chính
bản thân mình. Không biết cô bỗng trở nên quá nhạy cảm như vậy từ
bao giờ? Không biết cô học ở đâu ra cái kiểu cứ tự vơ vào mình như
thế? Vi cố nuốt cái cục nghèn nghẹn trong cổ họng xuống. Cô đưa
tay lén lau nước mắt, rồi lại ngồi nguyên một tư thế không dám
cử động, chỉ sợ khiến cho Nam chú ý. Nhưng có lẽ anh tinh mắt
hơn cô tưởng. Thay vì đưa cho cô gói popcorn, Vi lại thấy anh dúi
vào tay cô mấy tờ khăn giấy. Đây là lần thứ hai cô khóc trước mặt
anh rồi, Vi ngại ngùng cắn môi. May mắn thay, bộ phim kết thúc
có hậu, như bất kỳ một bộ phim cho trẻ em nào, đôi bạn trẻ đến
được với nhau trong sự chúc phúc của cha cô bé và tất cả mọi người.
Vi cảm thấy trong tim ấm lên đôi chút. Giá mà cuộc đời cũng có thể