ĐÔI BẠN CHÂN TÌNH - Trang 205

Y không biết rằng được giải tội hoàn toàn có chắc chắn được lên trời không?
Y không biết có trời, có Thượng Đế, có cuộc phán xét cuối cùng, có vĩnh
viễn hay không? Đã lâu nay y mất hẳn lòng tin.
Nhưng cho dầu có đời sống vĩnh viễn hay không y cũng không muốn, y chỉ
muốn sống cuộc đời phàm trần mong manh, gang tấc, y chỉ muốn thờ hơi
phàm trần, sống đời phàm với xác phàm.
Y điên cuồng vì thất vọng, đứng dậy sờ soạng bức tường, tựa lưng vào
tường và suy nghĩ. Dầu sao thì cũng có một chút may mắn thoát thân chứ!
Có lẽ sự may mẳn ấy nhờ ông cha mà có, cỏ lẽ ông cha đã biện bạch cho y
là người vô tội, ông xin ân xá hay xin cho án treo hay giúp y trốn thoát
không chừng! Y luôn luôn nghĩ liên miên đến điều ẩy. Dù cho sự mong mỏi
chỉ là hão huyền, y cũng không muốn thất vọng, y đâu đã chịu thua. Y sẽ
dùng hết tâm trí để thuyết phục, nịnh hót, mê hoặt cha để cha nhiệt thành
cứu y. Chỉ có ông cha là lá bài hay nhất, còn thì chỉ là mơ tưởng hảo. Nhưng
cũng còn có sự bất ngờ, có số mệnh nữa chứ, tên đao phủ có thể mẳc chứng
đau bụng, cột treo cồ có thể bị gẫy, biết đâu lại không có dịp thuận tiện để
tẩu thoát. Dầu sao Goldmund cũng không muốn chết; y đã thử chấp nhận cái
chết nhưng không thể được, y sẽ chống cự, sẽ chống đối đến cùng. Y sẽ đá
ngã tên lính gác, chạy đến vật ngã người đao phủ, y sẽ bảo vệ đời sống của y
đến phút cuối cùng. Làm sao cho ông cha cởi trói cho y thì thật là lợi vô
cùng.
Giữa phút ấy y tìm cách lấy răng gỡ nút dây cột mặc dù thấy đau đớn. Sau
một lúc lâu và cố gắng phi thường, y có cảm tưởng như làm cho nút buộc
lỏng hơn một chút. Y thở hổn hển trong đêm tối, cánh tay và bàn tay sưng u
làm đau đớn kính khủng Khi đã hoàn hồn, y lần mò theo dọc tường, bước
lần từng bước, sờ soạng bờ tường ẩm ướt với hy vọng tìm ra một chỗ cạnh
sắc. Bấy giờ y nghĩ đến mấy bực thềm lúc bước vào y vấp suýt té. Khi tìm
thấy y quỳ xuống tìm cách mài dây trói vào rìa thềm đá cho mòn đi. Việc
làm thật khó khăn vì cổ tay thường bị cọ vào đá thay vì dây thừng, đau như
lửa đốt. Máu vọt ra nhưng y không chịu thôi. Khi có một tia sáng mờ lọt qua
khe cửa thì công việc đã xong, cái thừng mòn hết y có thể gỡ ra được, haì
tay được thảnh thơi cử động! Nhưng sau đó không thể cử động được một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.